NỢ TÌNH - Trang 88

sợi dây kết hợp giữa Célia, người con đỡ đầu của bà với người con trai
không phải là con đẻ của bà ấy.
- Không phải là con đẻ ư? Ông muốn nói gì?
- Desmond được bà ta nhận về nuôi khi con trai bà qua đời.
- Đứa con trai ấy chết vào lúc nào? Ở đâu? Tại sao?
- Tôi cũng đã đặt ra những câu hỏi ấy. Đó cũng là lý do chúng ta rất cần
gặp người đàn bà đó.

* * *
Chuông gọi cửa reo lên. Bà Oliver đi ra. Và gần như ngay tức khắc bà quay
lại có Célia Ravenscroft đi theo. Cô gái có vẻ lưỡng lự và lo ngại:
- Cháu không biết - Cô nói - Nếu cháu có thể...
Cô ngừng lời và mở to mắt khi nhìn thấy Hercule Poirot.
- Xin phép được giới thiệu - Bà Oliver nói - Người đã giúp đỡ ta chắc chắn
cũng sẽ giúp đỡ cháu. Như ta đã nói trước đây là ông Hercule Poirot, người
có thiên tài tìm ra những cái mà người khác không tìm được.
- Ồ! - Célia lẩm bẩm.
Cô có vẻ hốt hoảng trước con người đang đứng trước mặt mình, đầu hình
quả trứng, ria mép rậm rạp.
- Hình như tôi đã được nghe nói về ông - Cô nói với vẻ không mấy tin
chắc.
Poirot thường không nói gì khi mọi người nói đến những thành công của
mình.
- Thưa cô, xin mời cô ngồi - ông nói - Trước hết tôi phải nói là khi tiến
hành một cuộc điều tra, tôi sẽ làm tới cùng. Tôi tìm ra sự thật, và nếu nó
phù hợp với điều cô mong muốn thì tôi sẽ thông báo cho cô. Đây là vấn đề
làm cô yên tâm. Việc này rất khác thường. Tôi có thể điều tra nó trên mọi
khía cạnh. Đối với cô như vậy là đủ chưa? Nếu đã đủ, thì không nên đòi hỏi
tôi nhiều hơn nữa.
Célia ngồi xuống một chiếc ghế mà nhà thám tử đẩy cho. Sau đó cô lấy lại
vẻ nghiêm chỉnh và hỏi:
- Ông không tin là tôi muốn biết rõ sự thật ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.