NỢ TÌNH - Trang 93

viên. Tôi nhớ là lúc ấy có một diễn viên nổi danh, và một trong những bạn
gái của tôi đã treo chân dung ông lên đầu giường. Nhưng bà Giám đốc
Giraud đã cấm mọi người treo loại ảnh ấy. "Như vậy không phải là đứng
đắn" - bà tuyên bố. Và tất cả chúng tôi phá lên cười, vì người diễn viên ấy
chính là cha cô gái.
- Bà hãy nói về Molly Preston-Grey đi! Cô gái mà chúng tôi vừa gặp có
giống mẹ không?
- Không. Molly là người giàu tình cảm hơn.
- Người chị sinh đôi với bà Molly cũng sống trong ký túc xá chứ?
- Dolly ư? Không. Bà ta sống ở Anh, nhưng tôi không biết là ở vùng nào.
Tôi đã gặp bà này chừng hai hoặc ba lần. Người chị rất giống người em gái.
Đấy là tôi nói họ không ăn mặc, chải tóc như nhau đấy. Điều này thường có
ở những cặp song sinh đã lớn lên. Tôi cho rằng Molly rất quý mến bà chị
gái, nhưng bà ấy không nói ra. Tôi có cảm giác rằng ở Dolly có một chuyện
gì đó không bình thường. Điều này không phải là lúc ấy mà gần đây tôi mới
nhận ra. Một hoặc hai lần tôi nghe nói bà ấy được một bà cô cho đi dạo trên
tàu thuỷ vì lý do sức khoẻ. Tôi không nhớ những điểm lớn hơn, tôi thú
nhận rằng Molly yêu quý bà ấy, muốn che chở cho bà ấy. Tôi không có
cách nào để biết nhiều hơn. Những ý kiến của tôi có vẻ kỳ cục, phải không,
thưa ông?
- Không đâu.
- Một lần khác Molly nói về cha mẹ mình, bà ta có vẻ yêu mến cả hai. Bà
mẹ có tới Paris một lần và dẫn con gái đi chơi. Bà mẹ rất đẹp, rất đứng đắn
và tốt bụng.
Poirot thở dài:
- Trong đó có rất ít yếu tố có thể giúp đỡ chúng ta.
- Khi trở về nước Anh thì chúng tôi xa nhau vì bà ấy ra nước ngoài với cha
mẹ ở Ấn Độ. Và cũng ở cả Bermudes và Antilles nữa.
- Tôi cho rằng bà Burton-Cox sắp tới - Poirot nói và xem đồng hồ.
- Tôi không biết thái độ bà ta ra sao khi gặp ông.
- Đã đến giờ rồi - Nhà thám tử nói, trong khi ấy thì tiếng chuông gọi cửa
reo lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.