NỢ TÌNH - Trang 94

Bà Oliver ra mở cửa, sau đó là bóng người cao lớn của bà khách hiện ra
trước phòng khách.
- Bà có căn hộ đẹp quá - Bà khách kêu lên - Và rất đáng mến là bà đã dành
cho tôi một phần thời gian quý báu của mình.
Bà ta liếc nhìn Hercule Poirot đang đứng yên lặng, một thoáng ngạc nhiên
hiện lên khuôn mặt bà. Sau đó bà ta ngắm kỹ con người nhỏ bé có bộ ria
mép rậm ấy, và bà Oliver hiểu rằng bà khách cho đây là một người thợ
chữa dương cầm bình thường. Bà vội vàng xoá bỏ sự ngộ nhận ấy.
- Cho phép tôi được giới thiệu với bà, đây là ông Hercule Poirot.
Nhà thám tử bước lên một vài bước, cúi mình xuống hôn bàn tay của bà
Burton-Cox giơ ra.
- Đây là người duy nhất trên thế giới - Bà Oliver nói - có thể trả lời câu hỏi
bà đặt ra bữa nọ về vấn đề cô Célia, con gái đỡ đầu của tôi.
- Rất đáng mến khi ông tới dự cuộc gặp gỡ này, và tôi hy vọng rằng ông
cho tôi biết cái đã xảy ra trong quá khứ.
- Tôi sợ rằng tôi chưa có được kết quả mong muốn - Bà Oliver nói - Do đó
tôi đã cầu cứu ông Poirot, một con người khác thường tới đây. Ông là nhà
thám tử đại tài. Tôi không nhớ rõ số lượng bạn bè của tôi đã nhờ ông giúp
đỡ và bao nhiêu câu hỏi khó khăn mà ông đã giải được.
Bà Burton-Cox đang tỏ vẻ nghi ngờ thể hiện trên cặp mắt thì bà Oliver đã
mời bà ta ngồi vào chiếc ghế bành.
- Bây giờ tôi có thể mời bà dùng gì đây? Trà thì đã quá giờ rồi. Một chút
rượu xê-rét được không? Hoặc là bà muốn dùng cốc-tai?
- Tôi muốn một chút rượu xê-rét, cảm ơn.
- Ông Poirot thì sao?
- Rượu xê-rét cũng rất tốt đối với tôi.
Bà Oliver vui mừng vì nhà thám tử không đòi si-rô hoặc rượu màu nhẹ mà
ông thường thích dùng. Bà đi tìm bình rượu và cốc.
- Tôi đã nói với ông Poirot những nét lớn của câu chuyện mà bà muốn ông
ấy giúp đỡ.
- Thế ư? Rất tốt!
Điều kỳ lạ là bà Burton-Cox không còn vẻ tự tin như trước đây nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.