NO.6 TẬP 2 - Trang 67

"Vẻ mặt tôi đẹp lắm à?"

"Lúc cậu sắp khâu vết thương thì nhe răng ra cười, mặt mày hớn hở

khiến tôi sởn cả gai ốc. Lần nào thấy, tôi cũng giật mình tỉnh giấc."

"Thì vì từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng khâu vết thương mà. Tôi còn nhớ

lúc ấy tôi đã rất phấn khởi. Đúng rồi, tự cậu cắt chỉ vết thương sao?"

"Đương nhiên! Còn dễ hơn nấu xúp ấy chứ."

"Có để lại sẹo không?"

"Có, nhưng không cho cậu xem được."

"Đồ xấu tính."

Nezumi chợt hét. "Cẩn thận dưới chân! Từ đây trở đi là cầu thang,

chúng ta phải lên lầu rồi."

Mặt trời lặn về phía Tây, màn đêm dần buông xuống. Cầu thang cũng

đổ nát như bức tường kia, cong cong về bên trái, kéo dài lên phía trên. Ở
đây, trần nhà vẫn còn nguyên vẹn, có lẽ ban đầu được sơn màu trắng, tuy
hiện giờ lớp sơn đã bong tróc loang lổ nhưng vẫn còn sót lại một chút ít.
Trần bên trên cầu thang có một cái đèn chùm, đáng ngạc nhiên là nó hầu
như còn nguyên vẹn.

"Có thật nơi này trước kia là khách sạn không?"

"Giờ vẫn vậy."

"Gì cơ?"

"Hiện giờ vẫn được dùng làm khách sạn."

"Làm sao có thể?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.