NO.6 TẬP 3 - Trang 17

"Nếu mày đến đón Shion thì quá sớm rồi đấy. Với kiểu làm việc đó

chắc phải đến chiều mới xong."

"Đón cậu ta? Không đời nào."

"Chẳng phải cậu ta đang có xích mích với 'kẻ thu dọn' ư? Một mình

cậu ta đi về có nguy hiểm quá không? Tao sẽ cho một con chó đi theo cậu
ta." 

"Thế là được rồi."

"'Kẻ thu dọn' không bỏ cuộc dễ dàng như vậy đâu. Cậu ta lại nổi bần

bật thế kia, lỡ như bị bắt đi, không biết bọn chúng sẽ làm gì nữa."

Đôi mắt xám của Nezumi sáng lên, nó nhếch mép mỉm cười, "'Kẻ thu

dọn' làm gì Shion cũng đâu liên quan đến chúng ta? Sao vậy Inukashi, thân
thiết thế? Chẳng giống mày chút nào."

Inukashi trừng mắt nhìn Nezumi.

Khi Nezumi đứng trên sân khấu, một trong số ít ỏi những chốn giải trí

ở West Block, nó có bản lĩnh khiến khán giả tình nguyện hi sinh số lương
thực và tiền bạc ít ỏi chỉ để xem một buổi diễn chẳng thể giúp họ no bụng.
Nói cách khác, nó có một gương mặt xinh đẹp và giọng hát du dương để
người khác chịu bỏ tiền ra, một giọng hát có thể giúp linh hồn rời xác thịt
một cách thanh thản. Gương mặt vừa giống nam lại vừa giống nữ, vừa
giống người vừa giống yêu tinh, như thánh thần lại như quỷ dữ, khiến
người khác khó lòng nhìn thấu. Trong một đêm diễn ngắn ngủi, khán giả có
thể quên đi phiền muộn của hôm nay, ưu sầu của ngày mai, chỉ việc đắm
chìm trong tiếng hát đó thôi. Cho dù khi bước ra khỏi cánh cổng thô sơ của
nhà hát thì họ đã không một xu dính túi, nhà còn lũ con thơ quấy khóc vì
đói khát, trước mắt là hiện thực vô vọng đang chờ đón, mọi người vẫn tỏ ra
say sưa hạnh phúc, túm năm tụm ba biến mất dần trong màn đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.