NO.6 TẬP 4 - Trang 148

Đúng lúc ấy thì Lily xông vào.

Karan ngẫm nghĩ.

Thay vì tiếp tục ngồi đợi, tiếp tục cầu nguyện, khóc lóc ngày này qua

ngày khác, mình có thể làm gì để được ôm Shion một lần nữa? Để cứu lấy
Safu?

Chít chít.

Một âm thanh khe khẽ vang lên. Karan đã ngóng chờ nó từ lâu. Con

chuột nhắt đang thu mình bên dưới tủ kính. Nó có cái đuôi dài và đôi mắt
màu nho sáng lấp lánh như viên đá quý. Sinh vật bé nhỏ này đã tiếp thêm
sức mạnh cho bà trong suốt quãng thời gian cô đơn, tuyệt vọng, đau khổ
sau khi Shion biến mất.

Karan nhẹ nhàng đặt một mẩu bánh phô mai xuống sàn.

Cảm ơn. Cảm ơn nhiều lắm.

"Mày lại đến rồi."

Một viên con nhộng bé bằng hạt đậu rơi vào lòng bàn tay đang chìa ra

của bà. Là thư của Shion. Từ đầu bà được dặn rằng nếu có chuyện chẳng
lành thì con chuột màu đen sẽ đưa tin. Lần này vẫn là con chuột màu nâu,
nghĩa là Shion còn sống và bình an vô sự, có khi còn đang mỉm cười hạnh
phúc. 

Shion.

Hai tay run run, Karan mở lá thư. Đó là một góc của tờ giấy được gấp

gọn, chứa vỏn vẹn một dòng chữ.

Mẹ ơi, cảm ơn mẹ. Con mãi mãi yêu mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.