NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 133

Tôi mở trình duyệt web lên và truy cập vào website của câu lạc bộ, cố

gắng chỉnh sửa vài thứ nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Tôi nghĩ rằng
chỉnh sửa những thứ này thật lãng phí thời gian nên tôi tắt máy và thở dài.
Tôi cũng chán chơi Othello, tôi cần cái gì đó để giết thời gian.

Tôi khoanh tay ngồi, cảm thấy cực kì khó chịu. Đột nhiên, một người

nào đó đặt tách trà ấm trước mặt tôi. Tôi nhìn lên. Asahina trong bộ đồ hầu
gái đang mỉm cười, tay cầm khay. Chị ấy hoàn toàn giống như một hầu gái
rồi.

"Cảm ơn chị."

Tôi vừa được Koizumi mời uống cà phê, nhưng tôi vẫn vui vẻ chấp

nhận tách trà này.

Sau đó, Asahina mời Nagato uống, rồi chị ngồi kế bên Nagato, thưởng

thức tách trà của mình.

Cuối cùng, Haruhi vẫn không đến phòng câu lạc bộ.

"Sao hôm qua cậu không tới? Không phải cậu định họp nhóm sao?"

Tôi quay lưng và nói chuyện với Haruhi như thường lệ vào giờ chủ

nhiệm.

Haruhi nằm dài trên bàn, khó chịu nói:

"Bực quá! Tôi tự họp một mình ngày hôm qua rồi!"

Tôi biết chắc rằng Haruhi đã quay trở lại những nơi cô ấy đã đi hôm

thứ Bảy.

"Tôi sợ rằng tôi quên cái gì đó, nên tôi nghĩ quay lại đó lần nữa sẽ

chắc ăn hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.