NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 141

...Khoan đã! Chuyện quái quỷ gì vậy? Tại sao Asakura cố đâm tôi?

Asakura vừa nói gì vậy nhỉ? Cô ấy muốn giết tôi? Giết tôi? Nhưng tại sao?

"Đừng đùa nữa!"

Tôi chỉ có thể thốt lên câu nói độc quyền này của tôi.

"Nguy hiểm quá! Ngay cả khi đó là con dao giả, tớ vẫn sợ! Bỏ thứ đó

ra!"

Tôi thực sự lúng túng. Nếu có người nào biết chuyện gì đang xảy ra,

hãy lại đây giải thích cho tôi!

"Cậu nghĩ mình đang đùa à?" - Asakura vui vẻ nói. Cứ nghĩ đi, một nữ

sinh trung học mỉm cười khi đang đe dọa mạng sống của các bạn với con
dao trong tay thì thật đáng sợ.

"Hừm."

Asakura đặt nhẹ sống dao lên trên vai.

"Cậu không thích chết à? Cậu không muốn chết? Sự chết của những

sinh vật sống chẳng có nghĩa lý gì với mình."

Tôi từ từ đứng dậy. Đây chắc là trò đùa, tôi sợ là vì tôi quan trọng hóa

vấn đề. Tôi liên tục tự nhủ mình, bởi vì điều đang diễn ra quá kì lạ. Asakura
là một lớp trưởng có trách nhiệm, cô ấy không tán chuyện trong lớp, cũng
không mất bình tĩnh khi đối mặt với khó khăn. Tại sao cô ấy lại cầm dao,
nói rằng muốn giết tôi?

Con dao đó là con dao thật, nếu tôi không cẩn thận thì đã bị thương

rồi.

"Tôi không hiểu cậu đang nói về cái gì. Hết vui rồi! Bỏ con dao đó

ra!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.