NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 191

Chỉnh nét (2003)

30.

Cô tới studio của Marcello Crozza một buổi sáng lúc mười giờ, và

để có đủ tự tin cô phải đi lòng vòng ba lần quanh khu nhà. Cô nói tôi
muốn theo nghề này, ông có thể nhận tôi làm thợ học việc được
không? Crozza đang ngồi cạnh máy rửa phim đã gật đầu đồng ý.
Rồi ông ta xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt cô nói lúc này tôi
không thể trả lương cho cô được. Ông không thể nói với cô thôi bỏ ý
nghĩ đấy đi, vì chính ông cũng đã làm điều tương tự như thế này
rất nhiều năm về trước, và kỷ niệm của cái thời run rẩy đó là tất
cả những gì còn sót lại của niềm đam mê chụp ảnh trong ông. Mặc
cho tất cả mọi sự thất vọng, ông không muốn tước đi cảm giác ấy
từ bất kỳ ai.

Chủ yếu là các bức ảnh chụp vào các kỳ nghỉ. Những gia đình ba

hay bốn thành viên, trên bãi biển hay tại các thành phố nghệ thuật,
đứng ôm nhau tại trung tâm quảng trường San Marco hay dưới tháp
Eiffel, chụp ngang người và luôn trong những tư thế giống nhau.
Các bức ảnh chụp bằng máy tự động, chói nắng quá nhiều hoặc là
bị nhòe. Alice thậm chí còn chẳng nhìn chúng nữa: cô rửa phim rồi
nhét tất cả vào phong bì giấy có logo vàng và đỏ của hãng Kodak.

Phần lớn thời gian cô làm việc tại cửa hàng, nhận phim hai tư hay

ba mươi sáu kiểu cất trong hộp phim bằng nhựa, đánh dấu tên
khách hàng, hẹn ngày mai chúng sẽ xong, viết biên lai, nói cảm ơn
và tạm biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.