NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 302

đổi cả. Cô nhớ mọi thứ, ngoại trừ hàng rào bằng gỗ sáng màu giờ rào
quanh bãi cỏ.

Cô xuống xe, bước về phía hàng cây. Cỏ sột soạt dưới chân vẫn

ướ

t sương đêm, và tán cây đang thay lá mới. Một nhóm thanh niên

ngồi trên cái ghế nơi trước đây rất lâu Michela đã từng ngồi. Ở
giữa bàn họ xếp chồng các lon nước lên nhau tạo thành hình tháp.
Họ nói chuyện rất to và một trong số đó đang giả động tác của ai
đó.

Alice lại gần, cố thử thu lượm những đoạn hội thoại rời rạc,

nhưng trước khi bọn họ nhận thấy cô, cô đã rẽ sang phía con sông.
Kể từ khi chính quyền thành phố quyết định để con đập chắn
hoạt động cả năm, hầu như nước không chảy qua điểm này nữa.
Những hố hình thuôn dài dọc sông có vẻ như bất động, bị lãng
quên và kiệt quệ. Chủ nhật những hôm trời nóng, mọi người mang
ghế dựa từ nhà tới đây tắm nắng. Lòng sông trải lớp sỏi trắng và
cát vàng mịn. Bên bờ sông cỏ dại mọc cao tới tận trên đầu gối Alice.

Cô đi xuống, cẩn thận từng bước như thể không muốn lòng đất

thêm nứt nẻ. Cô đi dọc theo lòng sông, cho tới tận gần mép nước.
Trước mặt cô có một cây cầu và xa hơn nữa là dãy Alpi trông thật
quá gần vào những ngày trời trong vắt thế này. Chỉ trên những
đỉnh núi cao nhất mới còn phủ tuyết trắng.

Alice nằm trên phần lòng sông khô. Cái chân tật cảm ơn cô vì

được nghỉ ngơi. Những hòn đá to chọc vào lưng cô, nhưng cô không
động đậy.

Cô nhắm mặt lại, cố tưởng tượng nước tràn ngập xung quanh và

trên người cô. Cô nghĩ tới Michela nhô lên từ bờ sông. Tới khuôn mặt
tròn vo mà cô đã nhìn thấy trên mặt báo được phản chiếu bởi dòng
sông ánh bạc. Tới tiếng ngã bịch mà không ai ở đằng kia có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.