NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 300

Cuối cùng thì một quả cầu đỏ khổng lồ cũng tách khỏi mặt biển

như một quả bóng sáng nóng. Trong giây lát Mattia nghĩ tới các
chuyển động xoay vòng của các ngôi sao và các hành tinh, tới mặt trời
mỗi chiều tối lại tắt sau vai, và mỗi sáng lại mọc lên trước mặt.
Tất cả các ngày, bên trong và phía ngoài làn nước, cho dù anh có ở
đó mà chứng kiến hay không. Chẳng có gì ngoài cơ học, bảo toàn
năng lượng và mô men động lượng, lực cân bằng, lực đẩy hướng tâm
và ly tâm, chẳng gì khác ngoài quỹ đạo, và chẳng thể khác như nó
vốn thế. Dần dần sắc màu nhạt đi và màu xanh sáng của buổi
sớm bắt đầu hiện lên đằng sau các màu sắc khác và nó bắt đầu
lan từ mặt biển lên tới trời cao.

Mattia thổi vào hai bàn tay, gió biển mằn mặn khiến chúng bị

khô đi. Rồi anh thọc tay vào túi áo khoác. Anh thấy có gì đó trong
túi phải. Anh lôi ra một tấm các gập bốn. Đó là số điện thoại của
Nadia. Anh chậm rãi đọc dãy số và mỉm cười.

Anh đợi cho tới khi ngọn lửa tím cuối cùng phía chân trời tắt

hẳn rồi cuốc bộ về nhà giữa làn sương mù lan tỏa.

Ba mẹ anh sẽ thích bình minh. Biết đâu đấy, có thể một ngày

kia anh sẽ đưa họ tới xem và sau đó cùng nhau đi dạo tới tận bến
cảng, rồi ăn sáng với bánh kẹp cá hồi. Anh sẽ giải thích cho họ làm
sao những bước sóng dài lại hội tụ tạo nên ánh sáng trắng. Anh sẽ
nói về quang phổ hấp thụ và quang phổ phát tán; họ sẽ gật gật đầu
dù chẳng hiểu gì.

Không khí lạnh ban mai lùa vào trong lớp áo khoác và Mattia cứ

mặc kệ nó. Anh thấy mát mẻ. Một chốc nữa thôi sẽ có nhà tắm,
tách trà nóng và lại một ngày như bao ngày đợi anh và anh cũng
chẳng cần gì hơn thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.