NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 44

Đến bữa tối ba hỏi Mattia xem cậu có muốn chuyển trường

không. Mattia chỉ nhún vai rồi quay ra quan sát ánh đèn nê ông
phản chiếu trên con dao ăn dùng để thái thịt.

“Thực ra không phải mưa rơi chéo đâu”, Mattia nói, mắt nhìn ra

ngoài cửa kính xe, lôi ba cậu ra khỏi những suy nghĩ miên man.

“Sao kia?” Ông hỏi, lúc lắc đầu một cái.

“Trời lặng gió. Nếu không lá cây đã phải lay động theo.” Mattia

nói tiếp.

Ba cậu đành thử suy luận theo đứa con trai. Thực ra thì ông chẳng

quan tâm gì lắm đến điều đó và nghĩ rằng có lẽ chỉ là một ý nghĩ
trái khoáy nữa của thằng con mà thôi.

“Thế thì sao?”

“Nước mưa nhỏ giọt chéo tấm kính, nhưng đó chỉ là vì chúng ta

di chuyển. Nếu đo góc rơi so với phương thẳng đứng, ta có thể tính
toán được tốc độ rơi.”

Mattia miết dọc ngón tay theo đường rơi của một hạt mưa. Cậu gí

sát mặt vào kính chắn gió và hà hơi, rồi dùng ngón trỏ vẽ một
đường lên đó.

“Đừng có hà hơi lên kính chứ, sẽ để lại vết đấy.” Ba trách.

Mattia như chẳng nghe thấy lời ông.

“Nếu ta không nhìn ra ngoài, nếu không biết chính mình đang

chuyển động, thì sẽ không thể hiểu được là giọt mưa hay chúng ta gây
ra”, Mattia nói.

“Gây ra cái gì?” Ba hơi lúng túng, hỏi cụt lủn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.