NỖI ĐAU CỦA CHÀNG WERTHER - Trang 107

ngươi tôn trọng ngươi! Ngươi thường mang cho họ những nguồn vui. Và
chính trái tim ngươi hình như cũng thấy rằng không có họ ngươi không sao
sống nổi, nhưng... nếu bây giờ ngươi ra đi, nếu ngươi vĩnh viễn lìa xa khỏi
nơi họ? thì liệu họ sẽ cảm thấy cái khoảng trống vì vắng ngươi được bao
lâu, một khoảng trống do ngươi mất đi để lại trong cuộc đời của họ? Vâng,
sự trống trải ấy trong bao lâu, bao lâu nhỉ?... Hỡi ôi, kiếp người phù du như
thế đấy! Ngay cả ở nơi con người biết chắc mình đang tồn tại, ngay cả nơi
con người ghi dấu ấn duy nhất và chân thực về sự sống của mình nơi trần
thế, đó là trong ký ức, trong tâm hồn của những người thân yêu, cả ở nơi ấy
nữa con người cũng phải bị xóa mờ, bị tiêu vong. Và điều ấy xảy ra sớm
biết bao!

Ngày 27 tháng Mười

Nhiều khi tôi muốn xé toang lồng ngực mình, muốn đập nát sọ mình, chỉ vì
thấy con người đối với nhau ít nghĩa tình đến thế! Hỡi ôi, tình yêu, niềm
vui, sự đầm ấm và nỗi niềm hoan lạc, nếu chính tôi không tạo đựng cho đời,
thì chẳng ai chịu mang đến cho tôi! Và dù trái tìm tôi có tràn trề hạnh phúc,
tôi cũng không thể làm người khác hạnh phúc, nếu người ấy đứng trước tôi
với tấm lòng lạnh giá và đã rệu rã trước cuộc đời.

Buổi tối

Tôi có rất nhiều, rất nhiều, nhưng tình yêu dành cho nàng đã cuốn đi tất cả.
Tôi có rất nhiều, rất nhiều, nhưng không có nàng tất cả hóa hư không.

Ngày 30 tháng Mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.