NỖI ĐAU CỦA CHÀNG WERTHER - Trang 115

Không, tôi không thể, không bao giờ còn có thể bình tâm được nữa! Bất kỳ
đến nơi đâu tôi cũng gặp những sự đời làm tôi như điên đại. Hôm nay đây,
hỡi số mệnh! Hỡi nhân quần!

Trưa nay, tôi chẳng buồn ăn, tôi lững thững đi đọc bờ sông. Mọi thứ quanh
tôi đều hoang liêu. Từ triền núi tràn về một làn gió ẩm ướt, lạnh tê lòng, và
mây xám ùn lên che phủ khắp thung lũng. Từ xa tôi đã nhận ra một người
đàn ông lom khom giữa những tảng đá, áo quần màu xanh lục, tồi tàn, hình
như anh ta đang cúi tìm cỏ đại. Tôi đến gần. Nghe thấy tiếng động, anh ta
quay ngoắt lại, và tôi chợt nhận ra một gương mặt kỳ thú, nhuốm sắc buồn
mênh mông, ngoài ra gương mặt ấy không biểu lộ một điều gì khác hơn là
một tâm hồn nhân hậu. Mái tóc đen của anh được cuốn lên và kẹp thành hai
ống tóc tròn ở bên tai, và sau gáy món tóc còn lại được tết thành một chiếc
đuôi sam đày thả lủng lẳng xuống lưng. Nhìn y phục, tôi đoán anh thuộc
lớp người bình dân . Tôi nghĩ chắc anh sẽ không giận khi tôi để ỷ đến công
việc anh làm. Vì thế tôi mới hỏi: - "Anh tìm cái gì vậy?" - "A, tôi tìm... tôi
tìm hoa, - anh ta đáp với một tiếng thở đài não nuột. - Nhưng chẳng thấy
hoa đâu!" Tôi mỉm cười: - "Nhưng mùa này thì làm gì có hoa mà anh tìm!"
- "Có chứ, có nhiều lắm mà!" Anh đáp lại và bước xuống chỗ tôi. - "Trong
vườn nhà tôi có cả hoa hồng, cả hoa càng-lâu-càng-thêm-yêu nữa, đủ cả hai
loại đấy, một loại do cha tôi tặng tôi, chúng mọc nhanh như cỏ dại, thế mà
hai hôm nay tôi cất công tìm chúng chẳng thấy đâu! Ở ngoài này bao giờ
cũng có hoa, hoa vàng, hoa xanh, hoa đỏ. Cả loại cỏ-một-nghìn-quan-tiền
cũng nở ra bông hoa tí xíu xinh xinh. Nhưng mà tôi cũng chẳng thấy chúng
đâu."

Tôi cảm thấy có điều gì thật u uẩn, vì vậy tôi hỏi khéo:

"Thế anh tìm hoa để làm gì?" Một nụ cười lạ lẫm và nhăn nhở làm cho
khuôn mặt ấy bỗng trở nên méo mó. Anh ta đưa một ngón tay lên miệng
dọa dọa tôi: - "Xin ông chớ tiết lộ đấy nhé. Tôi đã hứa tặng người đẹp của
tôi một bó hoa!" - "Ồ, thế thì tuyệt quá," tôi đáp. - "Nhưng mà nàng có
nhiều thứ quá rồi, nàng giàu có lắm đấy!" Anh ta nói. "Vậy mà nàng vẫn ao
ước có một bó hoa của anh?" tôi hỏi. - "Ô hô! - anh chàng tiếp, - nàng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.