NỖI ĐAU CỦA CHÀNG WERTHER - Trang 117

ganh tị với anh biết bao, tôi thèm khát biết bao cảnh sầu thảm của anh, sự
rối loạn các giác quan làm tàn lụi đời anh! Với lòng đầy hy vọng, anh bước
ra khỏi nhà để hái hoa tặng nữ hoàng của anh, giữa mùa đông tháng giá... và
anh u buồn vì không thấy hoa đâu, và không hiểu vì sao tìm hoa mà chẳng
được... Còn tôi, tôi ra khỏi nhà với tấm lòng vô vọng, không mục đích, và
trở về nhà như lúc đã ra đi... Anh tưởng tượng mình sẽ trở thành một con
người như thế nào, nếu vương quốc Hà Lan chịu bồi thường cho anh. Ôi,
con người hạnh phúc thay! Anh biết gán nỗi bất hạnh của mình cho một
chướng ngại chốn trần gian! Anh không hề cảm nhận! Anh đâu có hay rằng
sự khốn khổ của đời anh nằm trong chính trái tim anh tan nát, trong bộ óc
rối loạn của anh, và vì vậy, tất cả các ông vua trên trái đất đều khoanh tay,
không thể cứu nổi anh!

Hãy chết đi, chết đi trong vô vọng tất cả những kẻ nào lại nhạo báng một
người bệnh đang hành hương về cội nguồn xa thẳm, về nơi mà bệnh tình sẽ
càng trầm trọng hơn và cái chết sẽ càng đau đớn hơn! Hãy chết đi, chết đi
những kẻ nào lại đám lăng mạ một trái tim bị chèn ép, khi nó muốn cứu
mình khỏi sự cắn rứt của lương tâm, muốn rũ bỏ những đau khổ của tâm
hồn và làm cuộc hành hương về mộ thánh. Mỗi bước đi trên con đường
chưa khai phá đều cắt cứa gan bàn chân và đều là một giọt nước làm dịu
mát tâm hồn lo âu, và sau mỗi một ngày hành trình khó nhọc, con tim sẽ
nghỉ ngơi, nhẹ bớt được bao nhiêu là nỗi khổ của cuộc đời... Vậy mà các
người dám gọi đó là ảo tưởng hay sao, hỡi những kẻ múa mép khua môi
ngồi trên ghế đệm?... Áo tưởng! Chúa ơi! Chúa đã thấy những giọt lệ của
con! Có lẽ nào khi tạo ra con người đã nghèo nàn đến thế, Chúa còn cho
thêm cả những người anh em để họ cướp nốt của con người cái gánh đời
nghèo nàn không đáng kể, cướp nốt cả chút ít niềm tin mà con người giữ
gìn để dâng Chúa, dâng Chúa, hỡi ơi, dấng Toàn Ái nơi cao xanh! Bởi vì
niềm tin của con người vào một thứ rễ cây chữa bệnh hay vào rượu vang là
nước mắt của chùm nho, đấy chẳng phải là niềm tin vào đức Chúa đó sao,
chẳng phải chính Ngài đã đặt vào tất cả những gì vây quanh ta cái sức mạnh
diệu kỳ để chữa bệnh và giải buồn mà chúng ta vẫn cần đến từng giờ?! Hỡi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.