NỖI ĐAU CỦA CHÀNG WERTHER - Trang 133

mãi cho tới tận tám giờ tối, lòng chàng càng thêm u uất, nặng nề. Khi gia
nhân dọn bàn ăn, Werther mới cầm lấy cây can và chiếc mũ. Albert mời
chàng ở lại, nhung Werther cảm thấy lời mời đó chỉ là sự lịch thiệp vô
nghĩa, nên chàng lạnh lùng cám ơn rồi ra về.

Tới nhà, chàng giành lấy cây đèn trên tay người gia nhân muốn soi đường
cho chàng và lặng lẽ lên phòng một mình. Chàng khóc nức nở, lớn tiếng nói
chuyện với chính mình, lòng đầy uất hận, rồi hậm hực đi tới đi lui trong
phòng. Sau cùng, để nguyên cả quần áo, chàng quăng mình xuống giường.
Khoảng mười một giờ đêm, người gia nhân đánh bạo vào phòng chàng,
thấy chàng nằm như vậy bèn hỏi chàng xem y có được phép cởi giày ống
cho chàng không. Chàng ưng thuận, nhưng cấm gia nhân sớm mai không
được vào phòng chàng, nếu không được gọi đến.

Sáng thứ Hai, ngày hai mươi mốt tháng Mười hai, chàng đã viết bức thư
sau đây gửi cho Lotte. Bức thư này đã được niêm phong và người ta tìm
thấy nó trên bàn viết của chàng sau khi chàng qua đời. Bức thư đó đã được
chuyển lại cho Lotte và chúng tôi xin đăng lại từng đoạn, theo thứ tự có thể
chàng đã viết như thế.

Tôi đã quyết định, Lotte thân yêu, tôi muốn từ giã cuộc đời, và khi viết
những dòng này cho em, lòng tôi không hề bị kích động bởi ý tưởng lãng
mạn nào, lòng tôi thật thanh thản trong buổi sáng của ngày hôm nay, ngày
tôi sẽ gặp em lần cuối. Khi đọc những dòng thư này, thì em yêu, ngôi mộ
lạnh lẽo đã phủ kín thi thể tê cứng của tôi, một kẻ bất hạnh, một kẻ sống
không an lòng, và ngay cả trong những giây phút cuối cùng của đời mình,
kẻ ấy cũng không biết trên đời này có gì lại ngọt ngào êm ái hơn là được trò
chuyện cùng em. Tôi đã trải qua một đêm thật khủng khiếp, nhưng hỡi ôi,
đó cũng là một đêm đầy từ ái đối với tôi, một đêm thôi thúc và đắp thành
xây lũy cho quyết định của tôi: tôi muốn giã từ đời! Hôm qua, tôi đã lìa xa
em trong nỗi đau u uất khốc hại của hồn tôi, và toàn bộ nỗi đau ấy đã dồn
nén trái tim tôi, khiến cho cuộc đời tôi bên em - một cuộc đời vô vọng và
không chút niềm vui, trở nên tẻ lạnh và hãi hùng xiết bao. Khó nhọc lắm tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.