NỖI ĐAU CỦA CHÀNG WERTHER - Trang 152

Gia nhân của Werther xuất hiện đã xô đẩy nàng vào một cơn bối rối cùng
cực. Y đưa mảnh giấy cho Albert, chàng lạnh lùng quay về phía vợ và bảo
nàng: - "Em đưa cho hắn mấy cây súng," và quay sang tên gia nhân: - "Tôi
gửi lời chúc ông nhà thượng lộ bình an!" - Như có tiếng sét đánh ngang tai
Lotte, nàng loạng choạng đứng lên, đầu óc nàng quay cuồng, nàng lần từng
bước tới tường, run rẩy lấy súng xuống và lau bụi, và có lẽ nàng sẽ còn
chần chừ, ngần ngại, không muốn giao súng lâu hơn nữa, nếu như Albert
không thôi thúc nàng bằng một cái nhìn xét nét. Lotte trao những vũ khí
khốc hại cho tên gia nhân, miệng không hé nổi một lời nào, và sau khi y ra
khỏi nhà, nàng ngừng công việc lui về phòng trong tâm trạng hồ nghi cùng
cực. Linh tính như báo cho nàng biết những gì khủng khiếp nhất sắp xảy ra.
Có lúc nàng muốn sang phòng chồng, phủ phục dưới chân chồng và thổ lộ
với chồng hết mọi chuyện về cảnh tượng đêm hôm trước, những lỗi lầm của
nàng và những điều nàng linh cảm. Nhưng rồi nàng lại thấy việc làm đó
chẳng đi đến đâu, thật ít có hy vọng thuyết phục được chổng nàng đi tới
nhà Werther. Bàn ăn đã đặt xong, một người bạn gái tốt nết sang chơi cốt
để hỏi một điều gì đó và xin cáo từ ngay, nhưng rồi đã ở lại và làm cho câu
chuyện trong bữa ăn dễ chịu hơn, người ta tự kìm mình, người ta nói cười,
người ta kể chuyện và người ta tự quên lãng.

Gia nhân mang súng về cho Werther. Chàng đón nhận với nỗi niềm rung
động xốn xang khi biết tin chính Lotte đã trao súng cho chàng. Chàng sai
đem bánh mì và rượu vang lên phòng, bảo gia nhân đi ăn, rồi ngồi vào bàn
viết:

Những cây súng này đã qua tay em, em đã lau bụi cho chúng, tôi hôn lên
chúng một nghìn lần, vì chúng đã được bàn tay em chạm tới! Em - thiên
thần của trời xanh, em đã khích lệ quyết định của đời tôi! và chính em,
Lotte, em đã trao cho tôi vũ khí này để tôi được đón nhận cái chết từ tay em
như tôi hằng ao ước và giờ đây, thương ôi! tôi đã được thỏa lòng. Ô, tôi đã
hỏi cặn kẽ tên gia nhân về em. Em đã run rẩy khi trao súng cho y, nhưng em
không nói lời vĩnh biệt! - Hỡi ôi! Không một lời vĩnh biệt! Lẽ nào chỉ vì
giây phút ấy, giây phút gắn hồn tôi với em kiếp kiếp đời đời, mà lòng em đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.