NỖI ĐAU CỦA CHÀNG WERTHER - Trang 97

đọc một trang sách xúc động, trong lúc đó thì trái tim nàng và tim tôi đã gặp
nhau trong cùng một nhịp đập, và hàng trăm cảnh ngộ khác nữa, khi chúng
tôi có dịp bày tỏ tình cảm của mình về hành vi của một người thứ ba.
Wilhelm thân yêu!... Thật ra Albert cũng yêu nàng hết lòng, nhưng một tình
yêu như thế đâu có xứng với nàng!

Một người khách không mời đã làm gián đoạn những ỷ nghĩ của tôi. Nước
mắt tôi đã khô. Ý nghĩ đã trở nên tản mạn. Thôi nhé, chào bạn thân yêu.

Ngày 4 tháng Tám

Nỗi đau đời đâu phải chỉ riêng tôi. Mọi người đều thế cả, đều bị lường gạt
trong hy vọng, bị đánh lừa trong muôn nỗi chờ mong. Vừa rồi tôi tới thăm
người đàn bà nhân hậu sống bên cây bồ đề. Thấy tôi, cậu con lớn chạy ra,
reo lên vui mừng khiến bà mẹ quay lại, trông bà thật tiều tụy thê luong. Câu
nói đầu tiên của bà: "Cậu ơi! Thằng Hans của tôi nó chết rồi!" Hans là con
út của người mẹ. Tôi lặng đi. Bà tiếp lời: - "Ông nhà tôi từ Thụy Sĩ trở về,
chẳng mang theo đuợc gì, đọc đuờng lại bị sốt thương hàn, nếu không có
những nguời hảo tâm giúp đỡ thì có lẽ đã phải đi ăn mày mới về đuợc đến
nhà..."

Tôi không nói đuợc lời nào với bà, lặng lẽ cho chú bé ít tiền. Bà mẹ nài ép
tôi cầm theo vài trái táo. Tôi xin nhận và ra đi, rời khỏi một nơi đầy kỷ
niệm u buồn.

Ngày 21 tháng Tám

Đối với tôi, mọi thứ đều đổi thay nhanh như trở bàn tay. Cũng có lúc một
đốm sáng tươi vui của cuộc đời muốn bừng lại trong tôi, nhưng hỡi ôi, nó
chỉ bừng lên trong khoảnh khắc. Khi ấy, tôi chìm đắm trong mơ màng, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.