NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 128

- Bây giờ mấy giờ rồi? Anh định tìm ai?

- Đến nhà giải phẫu cũ của Đại học Y Giang Kinh. “Top ten những nơi

có ma” đã nói thế nào: chỉ nên đến đó vào lúc sau nửa đêm. Tôi đã chờ mãi
đến giờ! Chúng ta hãy cùng đi!

* * *

Lúc bước qua cái bậu cửa xi măng cao cao, Trần không nén được nữa,

bèn hỏi: “Chúng ta định vào xem cái gì? Chẳng lẽ khám nghiệm hiện trường
chưa kỹ à? Dù là thế, thì cũng không kịp nữa, vì nhà trường đã tổng vệ sinh
hiện trường rồi!”.

- Anh Trần nhìn này… – Sinh chiếu đèn pin vào chiếc khóa to đang

treo ở cửa khu nhà.

- Đã bị “chích” rồi. Kẻ nào to gan thế này… Thao tác nhanh gọn, để lại

rất ít dấu vết. Bọn tôi nhìn đã quen, chứ người bình thường thì không nhận
ra.

- Anh đoán xem, liệu có thể là ai?

- Quan Kiện?

- Có lẽ còn cả mấy ông bạn người Nhật nữa. – Sinh rút ra một chùm

chìa khóa, rồi mở khóa. – Rõ ràng là họ cũng như chúng ta, muốn tìm hung
thủ; và cảm thấy hai vụ án này và vụ án cướp tác phẩm gốm sứ, giết người
cách đây năm năm có liên quan với nhau. Tôi tin rằng anh bạn Quan Kiện sẽ
còn đến đây nữa, vì thế, cần theo dõi anh ta cho chặt!

Trần cũng hơi hơi hiểu ra, anh gõ gõ tay vào trán, nói: “Chẳng lẽ anh…

Này, hôm nay khuya quá rồi, cái đầu tôi cứ ong ong… Anh vẫn nghi Quan
Kiện là hung thủ à?”.

- Cho đến giờ chúng ta vẫn chỉ có một nghi phạm này. Anh giàu kinh

nghiệm phá án, chắc đã biết một quy luật là: sau thời gian dài không thấy có
nghỉ phạm nào khác thì nghi phạm ban đầu, duy nhất đó chính là hung thủ
thật sự!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.