NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 139

- Thực ra là anh đang hỏi mục đích của em là gì. Đúng không? – Cô

thật là thông minh.

- Nhà thờ này bị người ta coi là một trong mười nơi có ma ở Giang

Kinh. Anh đã tra tư liệu, biết rằng pho tượng Đức Mẹ ở đây là do ông
Yamashita Tsuneteru tặng. Anh ngờ rằng chuyện này có liên quan đến cái
chết của ông ấy, tuy không có căn cứ gì.

Satiko im lặng một lát. Một lát trong bóng tối hình như rất dài.

- Anh tìm hiểu những điều này đều là vì Thi Di đúng không?

- Mọi việc anh làm, kể cả hợp tác với nhóm các vị Nhật Bản đều là vì

cô ấy.

Satiko lại im lặng, rồi thở dài: “Nói thật nhé, em cũng thế”.

- Ý em là gì?

Hình như Satiko hơi do dự. “Cách đây mười năm, cha em đã bị sát hại

ở đây”.

Lần này đến lượt Quan Kiện im lặng.

Anh đã hiểu tại sao cô cứ hay đến đây, tại sao lại gặp cô giữa đêm

khuya thế này.

- Hồi đó cha em nhận lời mời của bảo tàng lịch sử Giang Kinh sang đây

khảo sát về kiến trúc văn hóa, khi khảo sát nhà thờ có lịch sử lâu đời này thì
bị hại. – Satiko nói nhỏ.

- Em nửa đêm đến đây thì ra là vì muốn xem xét kỹ hiện trường…

Nhưng chắc em cũng biết: mười năm trời là thời gian quá dài đối với một
hiện trường thường xuyên có người ra vào… – Quan Kiện cảm thấy nên
nhắc nhở Satiko.

- Em biết chứ. Em đến không chỉ vì quan sát hiện trường… Đúng ra là,

cho đến nay bà xơ họ Sái vẫn cho rằng cha em bị ma quỷ làm hại.

- Em tin điều ấy à?

- Em… – Cô dường như không biết nên nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.