NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 173

Cả hai đồng thanh kêu lên: “À…”.

- Từ năm 1935 đến 1937, tuổi ông Yamashita khoảng từ mười tám đến

hai mươi. – Quan Kiện nói có phần xúc động. – Nếu tình cảm hồi mười bốn,
mười lăm tuổi mới chỉ là những cảm giác mơ hồ giữa tình yêu trai gái chớm
nở và tình bạn, giả sử Hà Linh Tử xuất hiện khi ông Yamashita Tsuneteru ở
tuổi thanh niên, thì đó sẽ là tình yêu say đắm!

- Say đắm đến nỗi ông ấy muốn được an táng cùng người yêu…

- Ngôi mộ ấy có phải là Hà Linh Tử không? Ông già quản lý nghĩa

trang nói mộ ấy không có lọ tro. Liệu có thể là có những thứ không muốn
công khai…

Satiko đứng lên: “Trời ạ, anh nghĩ như thế thật ư? Anh cho rằng ông

Yamashita Tsuneteru đã chôn những tài liệu gì đó dưới mộ của Hà Linh
Tử?”.

- Có lẽ những thứ chôn ở đó mới là tình yêu thật sự… một tình yêu rất

riêng tư. Em nên nhớ rằng, ông Yamashita Tsuneteru rất chú ý giữ kín những
bí mật đời tư, cho nên, đến giờ vẫn chưa có một bài nào có tính chất truyện
ký, hoặc gần như truyện ký về ông. Thi Di đã đặt số mộ của Hà Linh Tử bên
cạnh đôi hoa tai đóm đóm, phải chăng có ngụ ý rằng dưới ngôi mộ ấy có vấn
đề? – Ánh mắt Quan Kiện bỗng sáng lên, nhìn chằm chằm vào Satiko.

- Đừng nên, đừng nên! Em biết anh định nói gì rồi… – Cô bất giác lùi

lại một bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.