NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 189

hợp tác mấy chục năm! May mà chân tay hai người vẫn còn sạch sẽ, nếu
không thì… hừ!

- Nói năng bát nháo gì thế? Cô ấy là phiên dịch của anh!

- Anh đang làm gì? Quen cô ta như thế nào? Sao lại khéo thế: anh định

tra cứu về một người Nhật, thì lại tìm ra ngay một phiên dịch tiếng Nhật
xinh đẹp như vậy?

- Có những chuyện lúc này anh chưa tiện nói. Chờ anh điều tra xong sẽ

kể cho em biết không thiếu một chữ! Anh cũng sẽ đưa em đi ăn sushi, được
chứ? – Kiện nhớ lại ngày trước anh vẫn hay dỗ dành San như thế này.

San cúi đầu ngẫm nghĩ, rồi nói: “Anh là chàng ngốc hay sao mà vẫn

định nhử cái kẹo để dỗ em như dỗ trẻ con? Tất nhiên em biết là không thể ép
anh nói ra điều gì, nhưng dù sao anh cũng đừng quên việc chính của mình!”.

Kiện đứng đó, vô số ý nghĩ đang xáo trộn trong đầu anh.

Đúng, sứ mệnh của mình là phải tra ra hung thủ đã hại Thi Di. Con

đường này dường như rất dài rất khúc khuỷu, nhưng mình chẳng làm việc gì
đáng hổ thẹn, mình vẫn dốc sức để làm. Dịp này có lẽ mình không nhận ra
nhưng người ngoài thì cho rằng mình đang rất “ăn ý” với Satiko?!

Anh bâng khuâng nhìn theo bóng San đi xa dần, anh đứng đó rất lâu,

rồi trở vào phòng ngồi bên bàn. Vừa cầm bút lên thì tiếng San lại oang oang
ngoài cửa: “Anh Kiện đã nói sẽ đưa em đi ăn sushi thì chớ có quên, các anh
cũng đều nghe thấy rồi đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.