NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 27

ợt xiêu vẹo.

Mỗi lần cậu nhìn thấy “họ”, thì đều có những người gần gũi cậu phải

khóc.

Hôm nay mẹ cậu khóc. Bố chắc chắn muốn khóc nhưng lại cố kìm

nước mắt, giống như cậu lúc này vậy.

Ông nội có lẽ không thể tỉnh lại. Cách đây hai giờ ông còn đang đánh

cờ tướng ở câu lạc bộ người cao tuổi trong tiểu khu.

Cậu còn nhớ lần trước cậu nhìn thấy “họ”, thì có một chị be bé xinh

xinh bên hàng xóm bị xe tải đâm phải, rồi không bao giờ tỉnh lại nữa.

Nghĩ đến đây cậu thấy rất buồn, họ đều là những người mà cậu rất mến

yêu, sao lại không bao giờ tỉnh lại nữa? Hay là tại vì cậu đã nhìn thấy “bọn
họ” đáng ghét kia?

* * *

- Cháu Kiện có thể nói với bác sĩ chiều qua cháu đã nhìn thấy những gì

không?

Nơi này có cái mùi cồn hăng hăng mà cậu rất ghét.

- Thấy họ ạ!

- Trông họ như thế nào, kể cho chú biết với?

- Cháu không biết. Hình như là những người lạ.

- Những người lạ ấy chừng bao nhiêu tuổi? Là các bác hay là các cô?

Hay là trẻ em?

- Cháu nhìn không rõ. Có khi giống như ông cháu, có khi lại giống con

khỉ. Cháu nhìn không rõ. Cháu không nói dối chú đâu! – Cậu nhận ra ánh
mắt nghi hoặc, không hiểu của người mặc áo choàng trắng. – Mẹ cháu bảo,
nói dối là hư. Cháu không nói dối chú đâu!

- Bây giờ cháu có nhìn thấy họ không?

- Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.