NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 294

Kikuchi Yuji cũng “hừ” một tiếng.

Đây là nơi nào vậy?

- Phương hướng thì vẫn đúng! – Ông Yamashita nói.

Kikuchi Yuji “ừ hữ” bán tín bán nghi. Cả bốn người cùng bước lên, vừa

đi vừa quan sát kỹ hai bên tường. Vẫn là các gian nho nhỏ. Quan Kiện
dường như nhìn thấy bên trong các gian nhà và các ô nhà tù này có những
đôi mắt phẫn nộ.

Thỉnh thoảng anh vẫn vấp phải những bộ xương lăn lóc dưới đất, như

có ý ngăn cản bước chân của họ.

Rồi họ cũng bước đến trước cái bàn sắt. Cái bàn khá to, một bộ xương

người đang nằm ngửa trên đó.

Một thanh đao quân dụng Nhật Bản, lưỡi hơi cong, chổng ngược, nằm

giữa hai bên xương đùi.

Quan Kiện đứng ngây ra một hồi, Satiko nói: “Nhìn này!”.

Ở chuôi thanh quân đao đeo một mảnh gỗ nhỏ.

- Lạ thật! – Satiko nhìn vào chuôi đao. – Để tránh hạ thấp tinh thần

thượng võ, quân nhân Nhật Bản thường không đeo vật trang sức cho đao
kiếm, ngay các thứ bùa hộ mệnh cũng rất hiếm thấy. Mảnh gỗ này hẳn phải
có ý nghĩa đặc biệt chi đây.

- Lấy ra xem nào! – Kikuchi Yuji nói. Anh ta thường rất hứng thú với

những đồ châu báu không thuộc về mình nên tạm thời quên cái chuyện tác
phẩm nghệ thuật gốm sứ.

Đèn pin soi vào lòng bàn tay Satiko. Mảnh gỗ ấy có hai lớp, bên cạnh

có cái khớp nhỏ, đẩy cái khớp, thì hai mảnh gỗ tách ra, thấy một tấm ảnh
nhỏ dán trên bề mặt của một mảnh gỗ: ảnh một quân nhân và một phụ nữ
chụp chung.

Yasuzaki Satiko nói: “Người này… thi thể này là ông nội em!”.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.