NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 78

12

L

ên gác rồi, Quan Kiện lập tức chạy ra khỏi Viện mỹ thuật.

Vừa rồi anh đã gặp bốn năm người kỹ thuật viên hoặc nghiên cứu viên,

chỉ không thấy người trợ thủ đắc lực của ông Yamashita Yuuzi, nhưng, thấy
hay không thì có sao? Anh đang nghĩ, hay là mình thoái thác cái cuộc “điều
tra” này? Nếu đi vào cái “Phòng thiết bị đo điện” rồi bị đau, ngã gục, thì
mình lên sao nổi nhà triển lãm số 4 để làm thí nghiệm được nữa?

Đau đớn thể xác có lẽ còn chịu đựng được, nhưng nỗi đau tâm lý thì

sao?

Cái đôi mắt kia lại từ từ hiện ra.

Có phải ánh mắt của Thi Di khi bị hại không? Xưa nay nàng chưa bao

giờ có ánh mắt phẫn nộ và tuyệt vọng như thế, vậy thì tại sao mình lại có
cảm giác quen quen?

Đôi mắt ấy lại xuất hiện!

Ta không cần ngươi!

Quan Kiện bỗng cảm thấy đôi mắt ấy đang chăm chú nhìn anh, khiến

anh lạnh toát sống lưng từng đợt, từng đợt. Anh nhìn xung quanh, phố xá
ngày cuối tuần huyên náo.

Mồ hôi trán vẫn chưa khô, đầu vẫn choáng váng nặng nề. Anh thấy

mình rất đuối sức, bèn vào siêu thị nho nhỏ gần bên Viện mỹ thuật mua một
chai nước khoáng. Khi đang trả tiền, mắt anh thoáng thấy một bóng người
quen quen lướt qua ở phía bên kia đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.