NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 101

Khi những loáng nước trên dòng sông phía trước tôi nhảy múa
với nhau và hòa tan vào nhau, tôi có thể cảm thấy những mẫu
hình từ cuộc đời của chính mình hòa cùng với chúng. Chính tại
đây, trong khi chờ em trai, tôi đã bắt đầu câu chuyện này, mặc
dù tất nhiên vào lúc đó, tôi không biết rằng những câu chuyện
đời giống dòng sông hơn là quyển sách. Nhưng tôi biết một câu
chuyện đã bắt đầu, có lẽ là rất lâu rồi, gần dòng nước gầm thét.
Và tôi cảm thấy ở phía trước, tôi sẽ gặp một điều gì đó không bao
giờ bị xói mòn, vì thế sẽ có một khúc quanh gấp, những xoáy
nước sâu, một bãi lắng và sự êm đềm.

Người câu cá thậm chí còn có một cụm từ để mô tả điều anh ta
làm khi nghiên cứu những mẫu hình của dòng sông. Anh ta nói
là mình đang “đọc con nước”, và có lẽ để kể những câu chuyện
của mình, anh ta cũng phải làm gần giống như vậy. Lúc đó, một
trong những vấn đề lớn nhất của anh ta là đoán xem ở đâu và
vào thời khắc nào trong ngày, cuộc sống sẵn sàng để ta khai thác
thành một câu chuyện đùa. Và để đoán xem liệu nó sẽ là một
câu chuyện đùa hay hoặc dở.

Tuy thế, đối với tất cả chúng ta, việc đọc những con nước buồn
dễ hơn rất nhiều.

“Anh câu được khá không?” - Giọng nói và câu hỏi cho biết nếu
hồn tôi không ở tận nơi đâu và nhìn quanh, tôi sẽ thấy em tôi.
Nhận định này trở nên chắc chắn khi giọng nói lại hỏi tôi: “Anh
đang làm quái gì ở đây vậy?”.

“Ồ, chỉ là đang suy nghĩ thôi” - Tôi trả lời, như chúng ta đều trả
lời như thế khi không biết mình đang làm gì.

Paul bảo trời quá nóng, không thể câu được nhưng nó đã câu
cho đến khi kiếm được “một mớ lộn xộn kha khá”, nghĩa là mười
hay mười hai con cỡ vừa. “Chúng ta hãy đi lấy bia nhé”. Nó rủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.