NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 103

còn thêm ba vũng nữa, nơi chúng tôi chôn mấy chai bia, nhưng
chúng tôi đã gần như từ bỏ hy vọng tìm thấy bia.

Paul nói: “Tổng cộng chúng ta đã chôn tám chai bia ở bốn vũng.
Anh có nghĩ bọn chúng đã uống hết tám chai bia, ngoài phần
còn lại của chai 3-7-77 không?”.

Nó nói một cách nhẹ nhàng, vì còn nể nang tôi, vợ và mẹ vợ tôi.
Nhưng tôi không thể bác bỏ bất cứ điều gì nó đang nghĩ. Mặc dù
đã đi trở lại con đường mòn, chúng tôi vẫn luôn nhìn thấy dòng
sông và cả hai chúng tôi đều không thấy một người câu cá nào.
Còn ai khác có thể lấy bia nữa?

Tôi thổ lộ: “Paul, anh rất tiếc. Anh ước gì mình đã biết cách để có
thể tránh xa cái gã này”.

“Anh không thể tránh hắn được” - Paul khẳng định.

Hốt nhiên chúng tôi đã làm một điều mà trong một tích tắc, có
vẻ lạ lẫm đối với tôi, xét đến việc chúng tôi đã biết là tất cả bia đã
biến mất mà không cần vội vã kiểm tra và chúng tôi cũng biết
mà không cần chứng cứ là ai đã lấy trộm. Chúng tôi đột ngột
quay lại và lao lên khỏi dòng nước với một tiếng gầm, như hai
con thú khi lội qua được dòng sông, nhảy lên bờ khi dòng nước
đã nông hơn và làm sóng tràn vào bờ mãi một lúc lâu sau khi
chúng tôi đã lên bờ. Sau đó, tôi có thể dễ dàng hiểu được sự dịu
dàng của chúng tôi chỉ dành cho nhau và tiếng gầm cùng cú
nhảy lên bờ là dành cho những kẻ đã lấy bia của chúng tôi.

Những viên đá lạo xạo và bắn ra khỏi bước chân khi chúng tôi đi
dọc bờ. Ở mỗi vũng tiếp theo, chúng tôi lại lặp lại nghi thức nhìn
chằm chằm vào chỗ trống cạnh những tảng đá đã bị lăn sang
một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.