NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 115

đầu cố gắng mặc quần vào, nhưng bị vấp ngã và tiếp tục vấp
ngã. Hắn giữ cái quần ở phía trước mình và cố xỏ chân vào. Tuy
nhiên, hắn vấp ngã quá nhanh nên không theo kịp cái quần,
hắn chưa bao giờ tới gần được cái quần quá một tầm tay.

Hắn thở không ra hơi khi chúng tôi giữ lấy hắn và thở hổn hển
khi chúng tôi mặc quần cho hắn. Đôi chân của hắn sưng quá to
nên không mang giày vào được. Chúng tôi khoác áo trên vai hắn
và để đuôi áo thả xuống lưng. Khi chúng tôi đưa hắn vào nhà,
trông hắn như một kẻ đắm tàu mà chúng tôi đã tìm thấy trên
đảo.

Florence đi ra khỏi bếp và khi trông thấy tôi cùng Paul đang dìu
ai, bà bắt đầu lau tay vào cái khăn lau đĩa.

“Các anh đã làm gì con trai bé bỏng của tôi?” - Mẹ vợ tôi hỏi
gặng.

Nghe tiếng của mẹ, Jessie cũng từ nhà bếp đi ra. Cô có vóc người
cao và tóc màu hung. Tôi khom người trước cô do cố dìu gã anh
trai của cô.

“Anh là đồ khốn” - Cô ta nói vào mặt tôi. Đồ khốn mà tôi đang đỡ
nặng cả tấn.

“Không”- Paul phản bác.

“Tránh đường”- Tôi bảo Jessie. “Bọn tôi phải đặt anh ấy lên
giường”.

“Anh ấy bị bỏng nắng nặng” - Paul nói.

Những người phụ nữ mà tôi lớn lên cùng không bao giờ chần
chừ khi có việc cần làm, đặc biệt là những gì liên quan đến y
khoa. Hầu hết mọi người đều có phản ứng hóa học tức thì là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.