NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 117

một ly, tôi cũng cần phải uống. Mặc dù vậy, tôi đã không khép
cửa phòng ngủ trước khi ba người phụ nữ đến gặp tôi.

Ngay khi Florence thấy con trai mình đỏ như tôm luộc, bà tiến
đến gần để tìm hiểu lý do. Đối với những người phụ nữ Scotland,
vấn đề y khoa đặt trên vấn đề phẩm hạnh. Bà nhìn lại một lần
nữa để chắc chắn rằng Dorothy đã lo liệu vụ này, xong, bà gọi
tôi.

Bà mẹ vợ đứng trước mặt tôi cứng còng như thể đang đứng cho
nhiếp ảnh gia Scotland thế kỷ mười chín David Octavius Hill
chụp ảnh. Đầu bà lẽ ra đã có thể được giữ yên để chụp tốc độ
chậm nhờ một cây chống không trông thấy được ở phía sau cổ
của bà. Bà yêu cầu tôi: “Hãy kể cho tôi nghe. Việc nó bị bỏng
nắng từ đầu đến chân xảy ra như thế nào?”. Tôi sẽ không kể cho
bà nghe, và tôi cũng sẽ không nói dối nếu tôi biết không thể
thoát thân bằng lý do đó. Cách đây rất lâu, tôi đã học được, đôi
khi chứng nghiệm qua kinh nghiệm xương máu của chính
mình, rằng lòng mộ đạo của người Scotland đi kèm với việc biết
trước tội lỗi. Chúng tôi muốn nói đến tội lỗi sẵn có - chúng tôi
không phải phạm tội để biết về tội lỗi.

Tôi nói với bà: “Anh ấy không thấy thích đi câu cá với chúng con,
và khi chúng con quay lại thì thấy anh ấy đang nằm ngủ trên
cát”.

Bà mẹ vợ biết tôi sẽ chỉ kể đến vậy. Cuối cùng, nhiếp ảnh gia thế
kỷ mười chín đã lấy đi cái trụ chống ở phía sau cổ của bà. Bà nói:
“Tôi quý anh”. Tôi biết bà không thể nghĩ ra điều gì khác để nói.
Tôi cũng biết bà nói thật lòng. “Tại sao anh không ra ngoài đi?” -
Và bà mẹ vợ của tôi nói thêm.

“Đợi đã” - Dorothy nói với tôi, rồi chuyển công việc cho Florence.
Dorothy và tôi là những người dâu, rể của gia đình và thường có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.