NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 118

cảm giác là nếu không đoàn kết lại thì chúng tôi sẽ bị treo cổ
từng người một. “Đừng lo về anh ấy” - Cô nói - “Bỏng độ hai. Rộp
da. Lột da. Sốt. Vài tuần là khỏi. Đừng lo về anh ấy. Đừng lo cho
chúng tôi. Phụ nữ chúng tôi có thể giải quyết được.

Dorothy nói: “Thật ra, tại sao anh và Paul không ra khỏi đây?
Chúng tôi còn Ken và anh ấy có thể làm mọi thứ. Neal là anh của
anh ấy. Hơn nữa, tôi nghĩ, thậm chí không cần các anh ở đây. Tất
cả những gì các anh có thể làm là đứng quanh và ngó, và lúc này
đây, không ai trong gia đình này muốn bị ngó cả”.

Mặc dù thấp người nhưng Dorothy có bàn tay to. Cô ta nắm lấy
bàn tay tôi và bóp. Tôi nghĩ đó là lời tạm biệt của cô ta nên quay
người toan bước đi, nhưng cô kéo tôi lại và hôn nhẹ rồi quay lại
tiếp tục làm việc.

Cứ như thể mấy người phụ nữ đã thỏa thuận với nhau về một
kiểu cơ chế con thoi, hai người luôn bênh bực Neal còn một thì
đứng về phía tôi. “Đợi đã” - Jessie nói, trước khi tôi đóng cửa lại ở
sau lưng mình.

Đàn ông gặp bất lợi khi nói chuyện với một người phụ nữ cao
bằng anh ta, tôi đã cố gắng rất lâu và rất vất vả để vượt qua khó
khăn này.

“Anh không thích anh ấy phải không?” - Vợ tôi hỏi.

“Em yêu” - Tôi hỏi lại: “Anh có thể yêu em mà không thích anh
ấy chăng?”

Jessie chỉ đứng nhìn tôi, vì thế tôi tiếp tục nói và nói nhiều hơn
những điều tôi định nói. Tôi nói những điều cô ấy đã biết,
nhưng có thể có một điều cô ấy muốn nghe lại. Tôi nói: “Jessie.
Em biết là anh không biết nói dối. Anh không thích anh ấy. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.