NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 124

Từ lúc mẹ tôi đứng nhìn cánh cửa đóng kín cho đến khi bà đi
ngủ, bà chỉ bảo: “Chúc ngủ ngon”. Khi đã lên đến gần đỉnh cầu
thang, bà ngoái đầu nói với xuống cha tôi và tôi.

Tôi không bao giờ biết được cha tôi hiểu Paul đến mức nào. Tôi
thường cho rằng ông biết rất nhiều vì có một thiểu số khá lớn
trong mỗi giáo đoàn tự xem việc thông báo cho mục sư biết tình
hình con cái của ông ta là một bổn phận tôn giáo. Đôi khi cha tôi
cũng bắt đầu nói với tôi về Paul như thể ông sắp mở ra một chủ
đề mới, nhưng sau đó ông lại bất chợt ngưng lại trước khi nó
trào ra.

“Con có nghe dạo này Paul làm gì không?” - Ông hỏi. Tôi trả lời
ông: “Con không hiểu cha muốn nói gì. Con đã được nghe đủ thứ
chuyện về Paul. Chủ yếu là con nghe nói nó là một phóng viên
giỏi và cũng là một người câu cá giỏi”.

“Không, không” - Cha tôi nói - “Nhưng chẳng lẽ con không nghe
nó làm gì dạo sau này à?”

Tôi lắc đầu.

Lúc đó tôi nghĩ rằng ông chuyển hướng những gì ông đang
nghĩ, và chệch khỏi những gì ông sắp nói.

Ông lại hỏi tôi: “Con không nghe là nó đã đổi cách viết tên từ
Maclean thành McLean à. Giờ nó viết họ bằng chữ L hoa”.

Tôi đáp: “Ồ, chắc rồi. Con biết hết về điều đó. Nó kể với con rằng
nó chán việc chẳng có ai viết tên nó đúng cả. Mọi người thậm
chí còn viết phiếu lương của nó với chữ L hoa, vì thế cuối cùng
nó quyết định đầu hàng và viết tên theo cách mà mọi người hay
viết”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.