NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 129

lục của thời tiền sử nằm cạnh dòng nước lam thì hầu như nằm ở
tầng đáy của không gian và thời gian.

Chúng tôi dừng lại, nhìn xuống bờ sông. Tôi hỏi cha tôi: “Cha có
nhớ hồi chúng ta nhặt rất nhiều đá đỏ và lục ở dưới đó về xây lò
sưởi không? Một số viên là đá bùn đỏ có những đường gợn sóng
trên mặt”.

“Một số viên có những giọt mưa trên mặt”- Cha tôi nói. Trí
tưởng tượng của ông luôn được kích thích bởi ý nghĩ mình đang
đứng trong cơn mưa cổ xưa rơi lộp bộp trên bùn trước khi bùn
trở thành đá. “Gần một tỉ năm trước” - Tôi nói khi hiểu được ông
đang nghĩ gì.

Cha tôi ngừng lại. Ông đã từ bỏ niềm tin rằng Chúa đã tạo ra vạn
vật, bao gồm cả sông Blackfoot, trong vòng sáu ngày, nhưng ông
cũng không tin rằng công việc này quá khó khăn đối với quyền
năng của Chúa, đến nỗi Ngài cứ phải làm mãi, làm mãi.

“Gần nửa tỉ năm trước”- Cha tôi nói như muốn góp phần hòa
hợp khoa học và tôn giáo. Ông vội vã, không muốn bỏ phí bất cứ
giây phút nào của tuổi già vào việc tranh cãi, trừ phi là tranh cãi
về chuyện câu cá. “Chúng ta đã mang những tảng đá to này lên
bờ sông” - Ông nói tiếp - “nhưng giờ thì cha không thể leo xuống
được nữa. Dù vậy, ở hai cái vũng phía dưới, dòng sông tràn bờ và
hầu như không có bờ dốc. Cha sẽ đi xuống đó câu cá, còn hai con
câu ở hai cái vũng đầu tiên. Cha sẽ chờ ở ngoài nắng. Đừng vội”.

Paul nói như để động viên: “Cha sẽ câu được mà”, và đột nhiên
cha lại tự tin vào chính mình. Sau đó ông đi khỏi. Chúng tôi có
thể thoáng thấy ông đi dọc bờ sông vốn là đáy của một hồ băng
lớn. Ông giữ thẳng cần câu ngay phía trước mặt và thỉnh thoảng
lại vung nó về phía trước, có lẽ là tái hiện một ký ức kỷ băng hà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.