NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 38

cuộc đời khác, ngay cả khi nó kể bằng những câu chuyện cười
như đánh đố tôi. Thường tôi không rõ mình đã nghe nó kể gì về
bản thân khi chúng tôi bước qua ranh giới giữa hai thế giới của
chúng tôi.

Nó mở đầu: “Anh biết đấy. Em đã câu cá ở sông Blackfoot được
vài tuần”. Đầu tiên, câu chuyện của nó nghe như bản báo cáo. Nó
đi câu một mình và kiếm được không khá lắm, vì thế nó đã phải
câu đến tận chiều tối cho đủ số. Do nó quay về thẳng Helena nên
phải lái đến Nevada Creek bằng một con đường cũ bụi mù dọc
theo đường ranh đất và rẽ vuông góc tại các góc. Đó là một đêm
trăng, nó mệt và cảm thấy cần một người bạn để trò chuyện cho
tỉnh ngủ. Bất ngờ một con thỏ lớn nhảy ra đường và bắt đầu
chạy theo đèn pha. Paul nói: “Em không chạy quá nhanh, vì em
không muốn mất một người bạn đồng hành. Nó kể đã thò đầu ra
ngoài cửa sổ để có cảm giác ở gần con thỏ hơn. Câu chuyện
đượm chất thơ - một mái đầu tắm ánh trăng. Thế giới huyền ảo
của ánh trăng bị xé nát bởi cái tam giác trắng sáng chói của đèn
pha. Nằm ở trung tâm của cái tam giác cân xuyên màn đêm ấy
là con thỏ, nếu không kể đến độ dài bước nhảy thì nó đã trở
thành một con thỏ giày tuyết

[14]

. Con thỏ lấp lánh ánh lân tinh

ấy cố hết sức chạy ở tâm của tam giác cân nhưng lại sợ lạc
hướng và khi nó ngoái nhìn để kiểm tra đường, đôi mắt nó sáng
rực ánh trắng và xanh dương của vũ trụ. Em tôi nói: “Em không
biết giải thích như thế nào về điều xảy ra sau đó, nhưng có một
chỗ rẽ ở đường ranh đất. Con thỏ nhìn thấy chỗ rẽ, còn em thì
không”.

Sau đó, Paul tình cờ kể rằng nó sửa xe hết 175 đôla; vào năm
1937, bạn hầu như có thể đại tu một chiếc xe với giá 175 đôla.
Tất nhiên, em trai tôi không bao giờ kể rằng mặc dù không uống
rượu khi câu cá nhưng nó luôn luôn bắt đầu uống khi câu xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.