NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 40

nhiên, trong đa số các trường hợp, thường có vách đá hay cây ở
ngay phía sau người câu cá, vì thế, anh ta phải đặt toàn bộ dây
câu ở phía trước mình. Điều này cũng giống như người ném
bóng trong môn bóng chày không được vung tay lấy đà, và nó
đẩy người câu cá mồi giả vào một thế gọi là “quăng câu cuốn

[16]

,

một thế quăng câu khó mà tôi chưa bao giờ thuần thục cả.
Người câu cá phải lấy đủ dây để quăng được xa nhưng không
vung chút dây câu nào ra phía sau, và sau đó, anh ta phải vận đủ
lực với một quãng đà ngắn để vút ra xa trên mặt nước.

Anh ta bắt đầu gom phần dây thừa để quăng câu xa bằng cách
thu dây câu của lần ném trước chậm đến nỗi một lượng dây
nhiều hơn bình thường vẫn còn ở dưới nước, và đoạn dây lên
khỏi mặt nước tạo thành nửa vòng dây chùng. Vòng dây được
mở rộng bằng cách nâng tay thẳng lên và giật khuỷu tay lên cho
đến khi nó tạo thành góc 1 giờ 30. Lúc đó, ở phía trước người câu
cá có rất nhiều dây, nhưng anh ta phải vận dụng toàn bộ khả
năng của mình để giật nó lên cao trên không trung và lên khỏi
mặt nước để mồi và đoạn cước nối ra phía trước dây câu - lúc
này cánh tay là cái pít-tông, cổ tay là khẩu súng ru-lô lẩy cò, và
ngay cả cơ thể cũng phải lấy đà cho cú bắn. Một điều nữa cũng
quan trọng là lượng dây thừa còn ở dưới nước cho đến lúc cuối
cùng phải tạo ra một bệ phóng nửa cứng nửa mềm cho cú quăng
câu. Nó hơi giống như cú tấn công của con rắn chuông, với một
đoạn đuôi dài nằm trên mặt đất như cái bệ phóng. Động tác này
thật dễ dàng đối với một con rắn chuông, nhưng luôn luôn khó
đối với tôi.

Paul biết tôi cảm thấy thế nào về chuyện câu cá của mình và cẩn
thận không chỉ bảo để tôi khỏi cảm thấy “dưới cơ” nó, nhưng nó
đã quan sát lâu đến nỗi bây giờ không thể cầm lòng bỏ đi mà
không góp ý gì. Cuối cùng nó lên tiếng: “Bọn cá ở ngoài xa hơn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.