NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 49

Rõ ràng cô ta nghĩ là tôi điên, vì thế tôi nói thêm: “Tôi sẽ xem cá
của nó sau”. Và để cho cô ta hiểu ra điều gì đó, tôi buộc phải nói
tiếp: “Nó là em trai tôi”.

Khi tôi đi tiếp, cảm giác nhột nhột sau lưng cho tôi biết rằng hai
vợ chồng nhà kia đang nhìn theo tôi - vì tôi là anh trai nó, và
cũng vì tôi hơi gàn dở một chút.

Do mấy con cá của chúng tôi to, đáng để uống vài ly và trò
chuyện rôm rả sau đó, nên chúng tôi trở về Helena trễ. Dọc
đường, Paul hỏi tôi: “Sao anh không nghỉ lại đêm ở nhà em rồi
sáng mai hãy xuống Wolf Creek?”. Rồi nó nói thêm rằng nó phải
“đi chơi đêm”, nhưng sẽ trở về sớm sau nửa đêm. Sau này tôi mới
biết lúc đó hẳn phải là hai giờ sáng. Tôi nghe tiếng chuông điện
thoại và thoát khỏi làn sương mù cùng bụi nước của con sông,
tỉnh giấc và nhấc điện thoại. Giọng người trong điện thoại hỏi:
“Anh có phải là anh của Paul không?”. Tôi hỏi: “Có chuyện gì
vậy?”. Anh ta nói: “Tôi muốn anh đến đây gặp em anh”. Nghĩ
rằng điện thoại bị nhiễu, tôi đập vào điện thoại: “Anh là ai?”.
Anh ta đáp: “Tôi là hạ sĩ trực. Tôi muốn anh đến gặp em anh”.

Quyển sổ séc vẫn còn nằm trong tay tôi khi đến nhà giam. Viên
hạ sĩ trực nhíu mày, bảo: “Không, anh không phải đóng tiền tại
ngoại cho anh ta đâu. Anh ta chuyên đưa tin vụ án và có bạn bè
ở đây. Anh chỉ phải ngó anh ta một cái rồi đưa anh ta về nhà”.

Sau đó anh ta nói tiếp: “Nhưng anh ta sẽ phải quay lại. Một gã sẽ
kiện anh ta. Cũng có thể là hai gã”.

Không muốn gặp Paul khi chưa biết ất giáp gì, tôi tiếp tục hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”. Khi viên hạ sĩ trực nghĩ rằng đã đến lúc nói,
anh ta bảo tôi: “Anh ta nện một gã gãy hai cái răng và bị thương
khắp người”. Tôi hỏi: “Vậy thì gã thứ hai kiện nó vì chuyện gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.