NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 63

Neal ngừng giữa câu và nhìn vào gương, cố nhận ra một hình
ảnh méo mó khác với hình ảnh của kẻ đã kể câu chuyện. “Hãy
uống thêm một ly nữa” - Hắn nói với tất cả những hình ảnh méo
mó. Sau đó, lần đầu tiên hắn chính thức nhận ra một người phụ
nữ đang hiện diện không phải bằng cách nhìn vào hình ảnh
trong gương, mà là nhìn vào Dùi Cui bằng xương bằng thịt đứng
sau quầy rượu, và ra lệnh: “Rót cả cho cô ta nữa”.

Da Sống Cũ nắm bàn tay lại khi ly rượu được đưa vào tay, nhưng
vẫn tiếp tục nhìn gương mặt nhìn nghiêng của Neal. Ở thị trấn
của các trang trại Wolf Creek, cô ả và con dê hãng Great
Northern có lẽ chỉ thấy một vài gã đàn ông khác có khuôn mặt
trắng xanh và đôi mắt trũng.

Khi tôi dợm nhấc người ra khỏi cái thùng gỗ để giữ lời hứa về
nhà sớm, thì Cung Dài nói: “Cảm ơn”. Do tôi chưa từng đãi một
ly rượu nào trong suốt buổi tối đó, nên tôi biết anh ta hẳn đang
cám ơn tôi vì để ông anh vợ lại. Ngay khi tôi vừa nhấc mông lên
khỏi cái thùng, Da Sống Cũ liền chuyển sang đó ngồi để gần Neal
hơn. Cô ả nhìn chằm chằm vào bộ mặt nghiêng của Neal, và mùi
tình tứ toát ra từ thịt da cô ả.

Trên đường đi ra, tôi ngoái lại nói với Neal: “Đừng quên, anh sẽ
đi câu cá vào sáng mai đấy”. Hắn cũng ngoái ra sau và hỏi: “Cái
gì?”.

Paul đến Wolf Creek sớm vào sáng hôm sau như đã nói. Mặc dù
tôi và nó được tự do khi đã trưởng thành, song chúng tôi không
bao giờ vi phạm nền giáo dục tôn giáo thuở thiếu thời: luôn luôn
đi nhà thờ, đi làm và đi câu đúng giờ.

Florence đón nó ở cửa với vẻ đầy lo lắng: “Cô xin lỗi, Paul, nhưng
Neal chưa dậy. Nó về nhà trễ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.