NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 64

“Cháu thậm chí còn không ngủ đêm qua. Đánh thức anh ấy dậy
đi, Florence”.

“Nó không được khỏe”.

“Cháu cũng không khỏe, nhưng cháu sẽ đi câu trong vài phút
nữa”.

Họ nhìn nhau chằm chằm. Không bà mẹ Scotland nào thích bị
bắt gặp có một đứa con trai lười biếng mê ngủ, và không có
người câu cá Scotland nào lại muốn đứng chờ một người bà con
không dậy nổi vì đêm qua say rượu. Mặc dù người Scotland làm
ra whisky, nhưng họ cố không công nhận sự tồn tại của cơn mệt
sau uống rượu, đặc biệt là trong gia đình. Thông thường, đây
hẳn sẽ là một cuộc đấu không phân thắng bại giữa em trai tôi và
mẹ vợ tôi, nhưng trong trường hợp hiếm gặp này, một phụ nữ
Scotland không thể nghĩ ra một lời nào để bênh vực con trai
mình, vì thế bà phải đánh thức hắn dậy, mặc dù chỉ làm chiếu lệ
thôi.

Chúng tôi chậm rãi chất hàng lên chiếc xe tải nửa tấn của
Kenny, một đứa em vợ vẫn còn ở Wolf Creek. Ba người phụ nữ đã
trải một tấm nệm cũ ở phần râm của thùng xe, sau đó họ đặt lên
nệm người bà con sống ở Bờ Tây của họ. Sau khi đã tìm ra chỗ để
món salad khoai tây, lò nướng và dụng cụ câu cá, sáu người
chúng tôi cố gắng thoải mái nhưng tuyệt đối không quấy rầy cái
nệm.

Gần như toàn bộ năm cây số đầu tiên của con đường dẫn đến
Elkhorn chạy song song với sông Missouri, bắt đầu khi nó xuất
hiện từ khe núi khổng lồ mà Lewis và Clark gọi là Cửa vào các
ngọn núi. Mặc dù dòng nước vẫn còn trong khi chảy thêm vài
dặm xuống phía dưới, nhưng đất bắt đầu chuyển đỏ ngay khi
dòng sông đổ ra khỏi các ngọn núi. Con đường kết thúc ở ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.