NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 87

Tôi nhủ thầm: “Bây giờ ở đây nóng như quỷ. Câu cá sẽ không
thuận lợi lắm. Bọn cá sẽ nằm hết dưới đáy”. Sau đó, tôi cố hình
dung một con cá nằm ngửa trên bàn xoa bóp. Thật khó giữ cho
dòng suy nghĩ được liền mạch mà không bị phân tâm với hình
ảnh con cá giúp người câu cá chui qua cửa sổ nhà vệ sinh của
phòng thay đồ nam. Vào lúc đó, chúng tôi lái vào một rừng
thông rụng lá là nơi có nhà nghỉ của chúng tôi. Đột nhiên không
khí mát dịu. Rừng thông này khoảng tám trăm đến một ngàn
hai trăm năm tuổi, cây cao bóng cả ngăn cản hơi nóng luồn vào.
Chúng tôi chưa dỡ hàng ra khỏi xe mà đi bơi ngay.

Sau khi đã thay đồ nhưng chưa chải đầu, chúng tôi mang quần
bơi ra treo ở dây phơi đồ giăng giữa hai cây bóng nước. Sợi dây
được cột cao để hươu không vướng sừng vào đó, vì thế, khi tôi
đang đứng nhón gót để cố kẹp quần áo thì bỗng nghe tiếng xe
hơi rẽ từ đường Kiểm lâm vào lối nhà chúng tôi.

Em trai tôi bảo: “Đừng ngoái lại”.

Chiếc xe chạy đến ngay sau lưng tôi thì dừng lại. Động cơ của nó
hổn hển thở ra hơi nóng. Nhưng ngay cả nếu nó phả hơi vào
lưng thì tôi cũng không quay lại nhìn. Có ai đó rơi ra khỏi cửa
trước.

Khi tôi ngoái nhìn, tay vẫn còn cầm chiếc kẹp quần áo, tôi nhận
ra mình đã lầm khi nghĩ rằng có ai đó ngã ra khỏi cửa trước, bởi
vì chiếc xe không có cửa trước. Mặc dù vậy, nó vẫn có sàn xe ở
phía trước, và trên sàn có một lon cà phê Hill Bros., một chai 3-
7-77 và một chai sâm banh dâu. Ở Montana, chúng tôi không
quan tâm đến vị rượu whisky nếu chúng tôi có thể kiếm được
sâm banh dâu để át mùi.

Trời đang vào giữa trưa, cứ như khung cảnh trong một bộ phim
viễn Tây. Anh vợ tôi ngật ngưỡng ở tay lái, có lẽ giống như suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.