NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 88

quãng đường từ Wolf Creek đến đây.

Da Sống Cũ nhấc mình lên khỏi đám lá kim - nơi ả ta đã ngã vào,
ngó quanh để định hướng lại, rồi bắt đầu bước thẳng đến chỗ
tôi. Ả ta hẳn sẽ tông vào em trai tôi nếu nó không miễn cưỡng
tránh đường.

“Rất vui được gặp anh” - Ả nói với tôi, vươn người về phía bàn
tay tôi đang cầm cái kẹp quần áo. Như cái máy, tôi chuyển cái
kẹp sang tay kia để ả có thể bắt bàn tay mà ả đang muốn bắt.

Đôi khi thứ trước mặt bạn to lớn đến nỗi bạn không biết liệu có
nên nhận thức nó bằng cách nhìn lướt tổng thể trước, sau đó
mới lắp ráp hay thêm vào các mảnh ghép, cho đến khi trong đầu
bạn lóe lên khái niệm nó là gì. Tôi chỉ lắp vài mảnh ghép với
nhau trước khi một giọng nói trong tôi cất lên: “Mình sẽ không
bao giờ làm Paul tin được rằng mình không kéo nó vào vụ này”.

“Anh khỏe không?” - Ả hỏi - “Tôi đưa Anh Giai đi câu cùng anh”.

Ả luôn gọi Neal là “Anh Giai”. Ả đã ngủ với quá nhiều đàn ông
đến nỗi vấn đề nhớ tên của họ làm ả mệt óc. Đến giờ, tất cả mọi
người đàn ông - ngoài Dùi Cui, Cung Dài và hai nghệ sĩ cưỡi
ngựa ném dây - ả đều gọi là Anh Giai, trừ tôi thì ả chỉ gọi là
“anh”. Ả có thể nhớ tôi nhưng ả không bao giờ có thể nhớ rằng
đã gặp tôi.

“Anh Giai không còn tiền nữa. Anh ấy cần anh giúp” - Ả nói.

Paul bảo tôi: “Giúp anh ta đi”.

Tôi hỏi: “Anh ấy cần bao nhiêu tiền?”

“Chúng tôi chẳng cần tiền của anh. Chúng tôi muốn đi câu với
các anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.