NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 89

Ả Da Sống Cũ đang uống whisky hồng bằng cái ly giấy cũng màu
hồng. Tôi đi đến chiếc xe và hỏi vào cái cửa sổ kế bên chỗ tài xế:
“Anh có muốn đi câu không?”

Rõ ràng gã anh vợ tôi đã học thuộc lòng một câu để đề phòng
trường hợp không nghe thấy gì. Hắn trả lời: “Tôi muốn đi câu
với chú và Paul”.

Tôi bảo hắn: “Giờ quá nóng, chưa thể đi câu được”. Bụi vẫn còn
cuốn qua rừng từ ngã rẽ ở con đường sỏi đến lối vào nhà chúng
tôi.

Gã anh vợ tôi lặp lại: “Tôi muốn đi câu cùng chú và Paul”.

Paul nói: “Vậy thì đi”.

Tôi bảo Paul: “Tất cả lên xe của chúng ta, anh sẽ lái”.

Paul dành phần: “Để em lái cho”. Và tôi đồng ý.

Da Sống Cũ và Neal không thích ý tưởng tất cả đi bằng xe của
chúng tôi. Tôi nghĩ chúng muốn ở một mình nhưng lại sợ và
chán ở một mình nên muốn chúng tôi ở gần đó, nhưng không
phải là ở băng trước. Tôi và Paul không tranh luận. Nó ngồi vào
ghế tài xế còn tôi ngồi kế bên, còn hai đứa bọn chúng thì lầm
bầm. Cuối cùng, Da Sống Cũ bắt đầu chuyển đồ của chúng sang
băng ghế sau xe tôi - đầu tiên là chai sâm banh hồng rồi sau đó
là lon cà phê Hills Bros.

Tôi nghĩ ngay từ đầu mình đã để ý thấy chúng không đem theo
cần câu. Nếu là ai khác lái xe, tôi đã bảo chờ một chút để tôi
kiểm tra lại xem chúng có bỏ quên cần câu bên xe chúng không,
nhưng đối với Paul thì không thể khoan dung với người đi câu
mà bỏ quên đồ câu của mình. Nó tỏ ra dịu dàng với tôi và nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.