NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 91

đầu tiên và thực sự đã quăng câu thì một phần ngọn núi ở bờ
bên kia bắt đầu đổ xuống sông. Trước đây, tôi chưa bao giờ thấy
một con gấu và rõ ràng nó cũng không thấy tôi cho đến khi nó
nghe tiếng tôi văng tục do giật câu chậm trước cú đớp mồi đầu
tiên. Tôi thậm chí không biết con gấu đã làm gì ở đó - bắt cá, bơi
hay uống nước. Tôi chỉ biết nó chạy lên núi làm đất đá lở xuống
ào ào.

Nếu bạn chưa bao giờ nhìn thấy một con gấu phóng qua núi thì
bạn chưa hiểu được khi sợ thì gấu chạy thế nào. Tất nhiên hươu
chạy nhanh hơn, nhưng không chạy thẳng một lèo lên dốc.
Ngay cả nai sừng tấm, hai chân sau cũng không mạnh như vậy.
Hươu và nai sừng tấm chạy dích dắc và vòng vèo rồi dừng lại
thở. Con gấu rời mặt đất giống như một lưỡi tầm sét thu mình
về và để lại tiếng sấm ở phía sau.

Paul đã cầm cần câu lên khi tôi trở lại xe. Nó hỏi tôi: “Neal và bạn
hắn có đi không?”. Tôi nhìn vào phía sau xe, nơi hai đứa bọn
chúng vẫn còn ngủ, nhưng chúng cựa quậy khi tôi nhìn nên
cũng có thể chúng không ngủ. Tôi bảo: “Neal, dậy và nói cho bọn
tôi biết anh muốn làm gì”. Không như ý nghĩ của tôi, gã anh vợ
cố gắng từng hồi để thức dậy. Cuối cùng, hắn đẩy Da Sống Cũ ra
khỏi vai rồi bước ra khỏi xe, người cứng đờ như một ông già.
Nhìn ra bờ sông, hắn hỏi: “Cái vũng đó thế nào?”. Tôi trả lời hắn:
“Tốt đấy. Thật ra thì bốn, năm cái tiếp theo cũng vậy”.

“Chú có thể lội ra dải cát ngoài kia không?” - Hắn hỏi tiếp. Tôi
bảo hắn rằng tôi không thường ra đó, nhưng gần đây trời quá
nóng đến nỗi mực nước sông đã hạ xuống ba tấc hơn và hắn sẽ
không gặp khó khăn gì khi lội ra đó.

“Đó là điều tôi sẽ làm, tôi sẽ ở lại đây và câu cá” - Neal nói. Hắn
chưa từng nhắc đến Da Sống Cũ lấy một lần. Ngoài việc hết lòng
với nghệ thuật phớt lờ phụ nữ, hắn cũng biết là tôi và Paul

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.