NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 107

em thích nhất, từ hồi chưa bị thu nhỏ, em đã luôn thích mặc nó rồi. Tuy
rằng cơ thể em lúc này đã biến thành cô bé con mười ba tuổi, nhưng nó vẫn
hết sức vừa vặn. Cái thứ này mà cởi ra thì chỉ là một mảnh vải bé xíu có thể
nắm gọn trong lòng bàn tay, nhưng bên trong dường như lại ẩn chứa bí mật
gì đó mà đàn ông chẳng thể nào hiểu nổi.

Chúng tôi nhúc nhích người trong chăn, cởi bỏ áo lót và quần cộc của

đối phương. Tôi bỗng sực nhớ lại tấm lưng bướng bỉnh của Yuko hồi mười
lăm tuổi. Hồi ấy, dẫu nằm mơ tôi cũng không ngờ được có một ngày mình
lại thành thạo đến mức dùng gót chân cũng lột được quần lót của em ra.
Xem chừng, đúng là tôi đã tiến bộ rất nhiều.

Thế nhưng, đây đã là điểm cuối cùng của chúng tôi rồi, không có sau này

nữa.

Hai chúng tôi trần như nhộng ôm chặt lấy nhau, tựa như muốn đem trọn

cả cơ thể đối phương đặt vào trong mình. Thân thể Yuko mát rượi, nhỏ đến
mức khiến người ta không dám tin là thật. Một thứ cảm giác gần như là
thương xót, thúc giục tôi gọi tên em.

“Yuko…”

Sau đó, tôi hạ quyết tâm. Nếu giờ mà không nói, em sẽ không thể biết

được ý nghĩa của hành vi sẽ là lần cuối cùng này. Tôi cảm thấy như vậy
thực không công bằng.

“Yuko, đêm nay là lần cuối cùng của chúng ta.”

Tôi vốn tưởng Yuko sẽ từ chối tôi như đứa trẻ chưa hiểu chuyện đời,

thậm chí còn chuẩn bị sẵn tâm lý để khuyên giải em. Thế nhưng, em là một
người trưởng thành, trưởng thành nhất từ trước tới nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.