NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 109

thật tự nhiên. Tôi hy vọng ít nhất thì hai đứa cũng được coi như một cặp
anh trai em gái tuổi tác cách nhau tương đối lớn. Mặc dù vậy, càng ở những
thành phố nhỏ cổ kính, hẻo lánh thì càng dễ cảm nhận được ánh mắt tò mò
của người địa phương. Có lẽ, thành phố càng cổ kính, người ta càng bảo
thủ; càng hẻo lánh, lòng hiếu kỳ của con người ta càng mạnh.

“Không sao chứ? Liệu người ta có hiểu lầm là anh phạm tội dụ dỗ trẻ

con rồi báo cảnh sát không nhỉ?” Tôi hỏi Yuko.

“Không sao đâu, rất hiếm người có thể như anh, nhìn chẳng có tí ham

muốn nào cả.”

“Thế à?”

“Nếu bị người ta hiểu lầm, anh cũng sẽ không bị coi là kẻ dụ dỗ muốn

kiếm tiền bẩn đâu, cùng lắm chỉ bị coi như một gã biến thái cô độc say mê
các cô thiếu nữ mà thôi.”

“Như vậy thì bản chất càng tồi tệ.”

Thấy tôi lộ vẻ khó xử ra mặt, Yuko vui vẻ bật cười thành tiếng.

“Nhớ rõ chưa hả? Sau khi tới khách sạn, ở chỗ nào có người thì phải gọi

anh là ‘anh trai’ đấy nhé.”

“Biết rồi, chồng ạ.”

Tôi sầm mặt nhìn Yuko, còn em thì chỉ hờ hững nhún vai nhìn lại tôi.

“Anh yên tâm đi mà, anh trai của em.”

Diễn xuất của Yuko ở khách sạn cũng rất khá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.