NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 125

Tôi có cảm giác mình đang đi trên mép của sân thượng tòa nhà.

“Có nói. Lúc nào ấy nhỉ? Hồi cuối năm hoặc đầu năm, mọi người trong

văn phòng đi uống rượu, anh Inoue lúc ấy hơi say rồi.”

“À.”

“Chị nhà làm huấn luyện viên ở câu lạc bộ thể thao nhỉ, đúng là một

công việc thú vị.”

Yuko ngắt lời Fujisawa Kumi: “Đã không còn là huấn luyện viên nữa.

Chị ấy bảo đã xin nghỉ việc rồi.”

Bầu không khí im lặng kỳ lạ lại bao trùm ba người.

“À…” Fujisawa Kumi muốn làm dịu bớt không khí, cố gắng tìm kiếm

chủ đề thích hợp, “Tôi… đến đây mua quà cho em gái út.”

“Ừ.” Tôi gật đầu.

“Nó tên là Yumi, mới mười hai tuổi thôi. Tôi đang không biết nên mua gì

đây. Yuko, có gợi ý gì cho chị không?”

Đối với người biết sự thật như tôi, Fujisawa Kumi đã hỏi nhầm người.

Thế nhưng, tất nhiên tôi chẳng thể nào nói: Trên thực tế, em ấy hơn cô đến
ba tuổi cơ đấy.

“Vừa nãy em bắt anh Satoshi mua sách cho đấy.”

Yuko giơ gói quà đang cầm trên tay lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.