NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 139

Vừa đúng một tuần trước, em đón ngày sinh nhật lần thứ hai mươi tư.

Thế nhưng, tuổi hai mươi tư của em thật không thể nào tin nổi: cao chưa
đến 1 mét 40, chỉ nặng chừng ba mươi cân, không đọc được những chữ Hán
nhiều nét mà không có chú âm, chăn nệm gấp rồi cũng không thể cất lên giá
trong tủ âm tường, nếu không giẫm lên ghế thì không dùng được bồn rửa.
Hơn tám giờ tối đã buồn ngủ, nhưng nếu tắt hết đèn thì lại sợ hãi đến nỗi
không ngủ được. Đây chính là người vợ đã hai mươi tư tuổi của tôi.

29

Tôi chạy một vòng quanh công viên mất khoảng bốn mươi phút, sau đó

quay trở lại cái đình nhỏ.

Yuko đang ngồi bó gối trên ghế băng, cuốn Dải băng lốm đốm để mở

trên cái bàn gỗ. Cơn gió lạnh thi thoảng thổi qua lật những trang sách.

“Anh về rồi.”

“Anh về rồi à…”

Yuko uể oải ngẩng đầu đáp.

“Sao thế em?”

Tôi bước đến bên Yuko, cúi người nhìn vào gương mặt em. Hai má em

đỏ ửng, đôi mắt ướt đẫm.

“Anh Satoshi, em… hình như có gì đó không ổn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.