NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 178

Tôi nhìn theo bóng lưng gầy guộc ấy của em, thầm nhủ: Đừng để ý

chuyện tiền nong làm gì, em còn đang phải chịu đựng chuyện đau khổ hơn
nhiều.

Những thứ kiểu như giày dép ấy, em cần thì bao nhiêu anh cũng mua cho

em.

Chỉ cần em luôn ở bên cạnh anh, anh có thể mua cho em mười nghìn đôi

giày cũng được.

Tôi dẫn Yuko đi vào khu lớp học, thay dép lê dành riêng cho khách,

chúng tôi đi dọc theo hành lang tối tăm vắng lặng như tờ. Thi thoảng, tiếng
những học sinh tham gia hoạt động thể thao trên sân vận động theo gió bay
đến.

Tôi và Yuko lên cầu thang, đi về phía phòng học hồi lớp 12.

“Hơi sờ sợ.”

“Sợ?”

“Vâng. Nếu bị người khác phát hiện, người ta sẽ mắng bọn mình đấy.”

“Chẳng sao đâu, bọn mình là cựu học sinh trường này mà.”

“Vâng, nhưng em lại chẳng có cái cảm giác ấy.”

“Thế à?”

“Vâng ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.