NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 224

Tôi quyết định nói với cô chuyện mình vẫn nghĩ ngợi suốt trên đường từ

nhà trẻ về nhà.

“Chuyện là, khi nào thu xếp xong công việc, tôi định sẽ ở cùng Yuko một

thời gian, kể cả ban ngày… Từ giờ đến lúc đó, tôi muốn gửi Yuko đến nhà
trẻ, tuy tôi và cô cũng chỉ vừa mới quen biết, nhưng mà…”

“A, ra là vậy ạ.”

“Vâng.”

Cô dường như rất thông cảm, nói: “Làm vậy có lẽ sẽ tốt hơn cho Yuko.

Có điều, liệu anh có quá mệt mỏi không ạ?”

Ngay sau đó, cô lại nói tiếp:

“Ở lớp, Yuko trông rất buồn. Tôi có mời mọc thế nào, cô bé cũng không

chịu hòa nhập với những đứa trẻ khác, lúc nào cũng một mình bên cửa sổ
ngước nhìn trời. Chắc là đang nhớ bố.”

“Yuko ấy ạ?”

“Vâng. Thỉnh thoảng cô bé cũng nói chuyện dăm câu với tôi, hầu như lần

nào cũng bắt đầu bằng ‘Satoshi thế này thế kia’, làm tôi có cảm giác như cô
bé đang nói về người yêu mình vậy.”

Thấy tôi vẫn im lặng, cô nói tiếp: “Nếu cứ như vậy mãi, đến lúc cô bé

lấy chồng sẽ mệt lắm. Hay là, anh định cả đời không cho cô bé rời xa
mình?”

“Đúng vậy, vì đó là vợ tôi mà.” Tôi đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.