NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 238

“Tại sao?”

“Vì có thể ở cùng với Yuko, vả lại, chỉ cần Yuko thấy vui, anh cũng vui

rồi.”

“Tại sao? Anh có phải là em đâu?”

“Chuyện này thì…”

Tôi ngẫm nghĩ một lúc, nói:

“Vì chúng mình là vợ chồng, vợ chồng thì phải như thế.”

“Hừm…”

Em ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tôi.

“À…”

“Gì em ?”

“Cảm giác vui vẻ này có thể trở thành kỷ niệm không anh?”

“Có chứ, những cảm xúc này chính là kỷ niệm quý giá nhất.” Tôi trả lời

em.

Yuko khẽ gật đầu, lại đá bay một viên sỏi.

Đi bộ một lúc, chúng tôi gặp một đàn ngựa có vài con.

“Oa, ngựa, to quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.