NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 239

Yuko có phần hào hứng, lớn tiếng nói, em chạy đến bên cạnh hàng rào,

vươn người sang chăm chú ngắm nhìn đàn ngựa.

“Bọn chúng là một gia đình phải không?” Em ngoảnh đầu hỏi tôi.

“Anh không rõ, nhưng có mấy con ngựa con đấy.”

“Chắc chắn là một gia đình rồi.”

“Thế à?”

“Chắc trăm phần trăm.” Yuko nghiêm túc nhìn lũ ngựa.

Một gia đình.

Đó là giấc mơ em khao khát, chờ đợi, nhưng lại không thể thành hiện

thực.

Gió thổi tung mái tóc màu hổ phách của em. Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên

bờ vai Yuko.

“Được rồi, chúng mình đi thôi, gió chỗ này lạnh quá.”

Yuko nghe lời gật đầu, khoác tay vào tay tôi rồi bước đi.

“Em đã biết thế nào là đủ rồi…”

Yuko lí nhí nói, giọng em nhỏ đến nỗi cơ hồ có thể bị lầm là tiếng gió.

“Satoshi, vì em đã có anh…”

Tôi chẳng nói được lời nào, chỉ biết lẳng lặng gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.