NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 83

Yuko bối rối nhìn tôi, thấy tôi khẽ gật đầu, em nói: “Vậy xin làm phiền

chị ạ.” rồi theo vợ mục sư Birdman ra khỏi phòng khách.

“Chị nhà thật xinh đẹp.”

“À, cảm ơn anh.” Ông có vẻ rất ngượng ngùng, giống như một chàng trai

trẻ.

“Cha cô ấy là người Nhật, mẹ là người Việt Nam, hai dân tộc đều nổi

tiếng là nhiều phụ nữ đẹp.” Mục sư Birdman đứng lên khỏi ghế, cầm khung
ảnh trên tủ bát đĩa đưa cho tôi. “Đây là ảnh chụp hồi cô ấy chín tuổi.”

Tôi chăm chú nhìn bức ảnh trên tay, một cô bé xinh xắn có mái tóc đen

dài đang mở to mắt nhìn tôi, cô đứng giữa một cặp nam nữ, chắc là cha và
mẹ.

“Năm thành phố Sài Gòn thất thủ, cô ấy rời khỏi Việt Nam, trên người

chỉ mang theo tấm ảnh này.”

“Hai người đứng sau là cha mẹ chị ấy ạ?”

“Đúng thế. Cha cô ấy là viên chức của hãng buôn, khi sang Hà Nội nhậm

chức đã quen với mẹ cô ấy, lúc đó bà vẫn còn đang đi học, cuối cùng hai
người kết hôn, rồi sinh ra vợ tôi.”

“Nghe giống như chuyện trong tiểu thuyết vậy.”

“Đời người ít nhiều đều có thành phần của một vở kịch mà. Sống là thế

đó.”

Thật sự như vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.